em nói trong giấc mơ đêm hôm ấy, em đã nhìn thấy người đàn bà cột ngựa ở gốc cây nơi đầu làng, và đi vào làng rao giảng những câu kinh không vần,
hay những giấc mơ cổ đại đã lây lan sang em, trong những giấc mơ cổ đại thì người đàn bà cột ngựa ở cuối làng, và đi vào làng đọc những câu kinh có vần, cột ngựa ở cuối làng chứ không phải đầu làng, và đi vào làng đọc cho người làng nghe những câu kinh có vần chứ chẳng phải là rao giảng, quả là em đã mơ giấc mơ đương đại, ta nói,
nhưng sao lại là người đàn bà, chứ không phải là đàn ông, em nói,
ta nói điều ấy thì ta không biết, chỉ đồ chừng rằng, có thể là một vị nữ anh hùng nào đó của nòi giống chúng ta đã hiện ra trong giấc mơ em như một thứ ký ức nòi giống, không phải đọc, mà là rao giảng những câu kinh không vần, ta nói,
những con tàu cứ nhe hai hàm răng trắng muốt và nuốt lấy những cánh đồng nuốt lấy những ngôi nhà nuốt lấy những khoảng trống ở phía trước, ôi những con tàu lắc lư chạy qua những miền thời gian có tiếng la ó của lũ ốc sên ở trên rừng, chúng nó là những con tàu nhe hai hàm răng trắng muốt, là đang mưu toan cướp lấy những vỏ ốc sên vô cùng bền chắc để làm những trạm dừng chân, ôi những con tàu cứ nhe hai hàm răng trắng muốt,
trong khi em đọc những câu kinh không vần của người đàn bà đi ngựa mà em còn nhớ, thì ta lại cứ mường tượng ra một thứ học thuyết về sự ăn lang của những bọn ăn lang trong lịch sử con người, người đàn bà đi ngựa trong giấc mơ đương đại của em là cảnh báo về một thứ học thuyết của sự tàn bạo đương đại, ta nói,
nhưng vì đâu lại có cả những con tàu to lớn lẫn những con ốc sên nhỏ bé ở trên rừng, em nói,
ta nói điều ấy thì ta nghĩ chưa ra, chỉ thoáng nhìn thấy trong giấc mơ của em hình bóng của một loài bò sát đương đại, ta nói,
(trích trường ca Những Bài Hát Rong Đương Đại của Nguyễn Thanh Hiện)
bài đã đăng của Nguyễn Thanh Hiện
- ĐÃ CÓ MỘT TƯỜNG TRÌNH KHÁC VỀ THẾ GIỚI - 20.04.2021
- NÓ LÀ THỨ CÁNH MỎNG NƯƠNG THEO CỔ TÍCH - 13.04.2021
- Trò chuyện với người con gái của dáng vẻ vô biên - 13.07.2017
- MỘT THỨ TỪ VỰNG TINH TẾ VÀ KIÊU SA - 26.10.2016
- tôi nghe ký ức dày đặc những cơn mưa - 29.03.2016
- CÁCH TỐT NHẤT LÀ CA NGỢI HẠNH PHÚC - 15.01.2016
- CUỘC HÀNH TRÌNH LÊN SUỐI NƯỚC NÂU - 30.12.2015
- tôi đi, và một hôm gõ cửa được cổ sơ - 04.12.2015
- NHỮNG KÝ ỨC VỤN / KHI NHẬN RA GƯƠNG MẶT TỒN TẠI - 21.10.2015
- NHỮNG NGỌN GIÓ THỔI VỀ TỪ QUÁ KHỨ / ÂM VỌNG NGUYÊN SƠ - 14.09.2015
- NHỮNG KHÚC HÁT GỬI LÊN TRỜI - 11.09.2015
- TRƯỜNG CA DẤU TÍCH - 24.07.2015
- KHÚC CA BI THIẾT CỦA MỘT KẺ CÔ ĐỘC - 17.04.2015
- Tôi ca ngợi tổ tiên tôi - 02.04.2015
- CUỘC CHỐNG TRẢ ẢO ẢNH - 17.03.2015
- Aphrodite - 16.03.2015
- CUỘC TRỞ VỀ NGUỒN CỘI CON NGƯỜI - 27.02.2015
- VŨ KHÚC MÁU - 16.02.2015
- những phác hiện đầu tiên ♦ cách chép về sông núi - 13.02.2015
- CON ĐƯỜNG CỦA RƯỢU - 06.02.2015
- người buôn ngựa ở quảng trường Tahir - 23.01.2015
- NHỮNG KHOẢNH KHẮC ĐÁNG NHỚ TRONG ĐỜI TÔI - 20.01.2015
- và một ngày mùa thu có kẻ đi ngựa vào làng - 22.12.2014
- THỬ ĐỀ XUẤT VỚI TRẦN GIAN - 25.11.2014
- CŨNG CHỈ LÀ CÁCH TỰ HUYỄN HOẶC MÌNH - 11.11.2014
- MỘT NGÀY CÓ ĐỦ ÁNH MẶT TRỜI - 02.10.2014
- ai đang vỗ nhịp… ♦ những dòng sông… ♦ hay có kẻ… - 18.09.2014
- Một cách nói khác của niềm khao khát - 05.05.2011
- Những trang sử bằng đất - 14.01.2011
- Sự đùa cợt của thời gian - 31.12.2010
- Gươm đàn nửa gánh - 28.12.2010
- Trên con đường du hành qua miền đất chôn nhau cắt rốn của mình - 08.12.2010
- Bấy giờ thì trong những bài ca của đất - 02.12.2010
- Cách gọi cửa... ♦ Trong thứ ánh sáng... - 23.11.2010
- Những bài tập viết của tôi – phần II - 09.11.2010
- Những bài tập viết của tôi – phần I - 08.11.2010
- Sông Nước - 04.08.2010
- Số phận của một phác thảo - 19.07.2010
- THIÊN ĐƯỜNG TUỔI THƠ - 13.07.2010
- Phía bên kia tồn tại - 11.11.2009
- Một Cuộc Chơi - 26.10.2009
- MỘT CÁCH CẮT NGHĨA QUÁ KHỨ - 28.07.2009
- Một Cuộc Giành Lại - 22.07.2009
- Ông bầu săn - 29.06.2009
- Nước Phật - 19.06.2009
- Khúc Rọ Rưa - 12.06.2009
- Lưu Khốc - 04.06.2009
- Vua Ngu - 19.05.2009
- Những luống hoa cải vàng - 14.07.2007