18
Bọc trứng đã được sinh ra, phải chăng đó là căn nguyên của màn bi kịch?
Trong số anh em của mi đã được tạo sinh, những người lên non đã quay lại nhìn xoáy vào mắt của những người xuống biển, những người xuống biển cũng quay lại nhìn xoáy vào mắt của những kẻ lên ngàn. Màn bi kịch đó đã hệ lụy đến sự rối rắm của mi và đám đông ở thời hiện tại.
Hãy bước ra khỏi hang và cất tiếng nói mang âm hưởng thi ca đích thực.
Ở đó nhân gian không biết nhiều về thi ca đích thực, đó là địa ngục cho những cuồng nhân cảm hứng muốn bám víu vào thi ca. Trong thời đại mà màu đen làm chủ, thì mi, cùng với những cuồng nhân cảm hứng đơn độc sẽ bước vào cửa tử khi chưa định rõ hình hài.
Nhân gian đang bị đe dọa. Trong thời đại của những kẻ tà ma thì bản thể của mi đang bị đe dọa. Không còn những phút giây hoan hỉ của thi nhân khi nhìn thấy ánh trăng lộ diện. Mi và đám đông đang gào thét vì đói và đớn đau.
Hãy bước ra khỏi hang và cất lên tiếng nói mang âm hưởng thi ca đích thực.
Cất lên tiếng nói mang âm hưởng thi ca đích thực phải chăng đó là điều làm cho mi mơ mộng. Nhưng mộng mơ nghệ thuật sẽ như khói ráng buổi chiều. Mi hoan hỉ khi tìm thấy những mảnh đất mới và tưởng chừng như đó là những miền đất hứa, nhưng đó chỉ là dối lừa, một sự thật trần trụi đã được tắm màu sắc của ngụy tạo và những lệch pha.
Đó là nơi bất khả thích nghi của những cuồng nhân cảm hứng. Mi đáng lẽ phải là kẻ tiên tri dẫn đạo, nhưng cuối cùng mi đành lòng quẫy đạp trong manh chiếu nhỏ hẹp của mi. Sự quyến rũ vĩnh cửu mà đáng ra mi phải có lại trao cho những kẻ tà đạo không hiện hình hài. Mi cùng với họ đã bị tẩy trắng hoàn toàn trong mùa hủy diệt bất khả cứu rỗi của nhân gian. Trong vòng xoáy hỗn độn mi gào thét và run rẩy như những chú cừu non lỡ chạm chân vào dòng nước của bầy sói.
Bên mép bờ vực thẳm, cảm hứng của thi nhân chỉ phát ra những tiếng nói khò khè tội nghiệp. Trong địa đạo của sự lẩn tránh mi không tìm thấy bản thể của chính mình.
Tương lai sẽ chẳng bao giờ là của mi.
Sự tiên đoán về một ngôi nhà ma đã trở thành hiện thực trong mùa thối rữa của dục vọng và tội lỗi. Ước vọng về một địa hạt không có bước chân của những kẻ tà ma chẳng bao giờ là niềm xác tín đối với mi. Mi chỉ biết quờ tay vớ lấy những mảnh vỡ từ bên ngoài tràn vào rồi biến chúng thành tiên chỉ của mi. Mi gào khóc trước mớ hổ lốn, trước sự rối tung như mê hồn trận do chúng tạo ra. Mi đã không biết đến căn nguyên của thi ca đích thực. Mi khát khao xách tai người khác trong khi chính thi nhân đang bấn loạn như những chú cừu non.
Hãy bước ra khỏi hang và cất lên tiếng nói mang âm hưởng thi ca đích thực.
Mi đã không ngồi trên đài sen mà trở thành những hình nhân quấy nhiễu. Sự khổ cực về thể xác và tinh thần đã vắt kiệt mi. Ở nơi mà nhân gian quay mặt với thiên tài thì nơi đó chính là địa ngục của mi và lũ cuồng nhân lạc đạo.
Trong quái trạng tuyệt vọng và đớn hèn đó mi đã làm một hành động ngu muội, đó là đớp vào cổ họng của nhau. Không thấy máu chảy, nhưng rõ ràng máu đã chảy ngược vào trong.
Hãy bước ra khỏi hang và cất lên tiếng nói mang âm hưởng thi ca đích thực.
Sẽ chẳng có một giọt nước nào làm thỏa mãn cơn khát của mi. Sự cứu cánh của mi lúc này đó là việc mi tự đào lấy giếng cho mình. Nếu giếng của mi không có nước thì đó chính là lỗ huyệt của mi.
Mi và phu đào huyệt sẽ tương ngộ trong màn bi kịch được khởi chiếu vào mùa hủy diệt của nhân gian.
Chẳng có vị thần nào thảo ra bộ luật vinh danh cho các mi ngoài chính mi.
Đã đến rồi đấy. Mùa hủy diệt.
17
Con mắt của người đàn bà rất khó khăn khi mở ra để quan sát mọi vật bởi ánh sáng đã chiếu đến quá mạnh. Một luồng hơi nóng khủng khiếp kéo đến. Đôi mắt người đàn bà vẫn nhìn vào sự bất động của bàn tay và các ngón tay. Xác con nhện đã bị rớt xuống khỏi những ngón tay, nó rơi vào một khoảng không gian tối tăm không thể xác định. Bây giờ trên những ngón tay, hàng trăm sợi tơ đã bị đứt và bay phất phơ khi những làn gió bất thần kéo đến. Ánh sáng của trăng vẫn chiếu xuống chen lẫn với thứ ánh sáng khủng khiếp kéo đến từ những nơi không thể xác định. Không gian tỏa ra một sức nóng khủng khiếp. Những sợi lông mi trên đôi mắt người đàn bà bắt đầu quăn lại bởi sức nóng. Nhưng đôi mắt vẫn cố mở ra để nhìn sự chuyển động của vạn vật đang lâm vào chặng hoàn kết. Đôi mắt người đàn bà bắt đầu quan sát xuống phía dưới, một cánh tay hiện ra, làn da trên cánh tay có màu nhũ đồng và những sợi gân đang chuyển động một cách yếu ớt. Đó là cánh tay của một người đàn ông, một cánh tay thô ráp. Bụi trên cánh tay đã kết thành từng mảng đất có màu đem sẫm. Cánh tay không hề chuyển động, cái chuyển động duy nhất là những sợi gân, máu đang được lưu thông.
Mắt người đàn bà tiếp tục nhìn xuống phía dưới, nhưng mọi vật ở bên dưới vẫn chưa được chiếu sáng cho dù ánh sáng mỗi lúc một manh hơn.
16
Có thể sẽ bùng cháy
Sân khấu sẽ nổ tung
Và máu.
15
Người đàn ông số 7 tiếp tục vục mặt xuống dòng tinh dịch rồi lại ngửa mặt lên nhìn trăng. Anh ta hú lên tiếng kêu rùng rợn. Những người đàn ông theo sau anh ta cũng hú lên rồi ngã xuống bất động. Khi dòng tinh dịch chảy đến nơi mà người đàn ông số 7 không thể chạm tới, anh ta nhìn dòng tinh dịch một cách tiếc nuối và bất lực. Người đàn ông số 7 vẫn cố lết mình theo dòng tinh dịch. Những sợi xích trên tay anh ta đã tạo ra một giới hạn mà anh ta không thể vượt qua. Nhưng rồi người đàn ông số 7 chặt đứt cánh tay của mình và tiếp tục lết theo dòng tinh dịch.
Đôi mắt người đàn bà tiếp tục nhìn xuống nhưng ở bên dưới vẫn chưa được chiếu sáng. Và phần trên của cánh tay vẫn chìm trong bóng tối.
14
Đám cháy sẽ bùng lên và tất cả bừng sáng trước khi mặt trời đen kéo đến thay thế cho ánh trăng
Cái cuối cùng còn lại là màn đêm và hơi thở của nó.
13
Ánh sáng vẫn được tiếp tục chiếu đến. Đâu đó những ngọn lửa đã bắt đầu ngoi lên. Đôi mắt của người đàn bà đang chịu một luồng khí nóng bủa vây. Phía trước có một vật gì đó di chuyển trên nền đất. Đôi mắt người đàn bà phát hiện ra đó là một người đàn ông. Dưới ánh sáng như thiêu hủy, tất cả những gì đôi mắt người đàn bà nhận thấy là người đàn ông cụt một tay đang lết đi trên nền đất. Có một vật gì đã cắt đứt cánh tay của anh ta, máu trên vết thương của anh ta nhỏ xuống đất. Đó là những vệt máu đen đặc, chúng nhỏ xuống và loang lổ trên nền đất. Khi ánh sáng chiếu tới chúng ánh lên như lửa trước khi đông cứng.
Người đàn ông số 7 vẫn lết đi một cách chậm chạm theo dòng chảy của tinh dịch, thỉnh thoảng anh ta lại cúi xuống và le lưỡi lướt đi trên dòng tinh dịch rồi ngửa mặt lên trời hú như điên dại. Bất thần người đàn ông số 7 quay lại nhìn về phía sau lưng mình. Những người đàn ông và tất cả những thiếu nữ ngực trần đều nằm bất động. Nhưng rồi ánh mắt của anh ta gặp phải một đôi mắt như lửa. Cặp mắt mở ra tột độ và những sợi lông mi đã quăn lại vì sức nóng.
12
Đôi mắt của người đàn bà mà mi tưởng đó là thiếu nữ đã theo mi
Và giờ đây vẫn theo mi
Đi vào vùng tối tăm
Khi ánh sáng vụt tắt
11
Người đàn ông số 7 vẫn lết đi theo dòng tinh dịch, sau anh ta là người đàn bà với đôi mắt mở căng cực độ. Họ không nói, chỉ cố hết sức lết theo sự di chuyển của dòng tinh dịch. Người đàn ông số 7 dừng lại và nhìn vào bàn tay còn lại của mình. Bàn tay nhăm nhít những vết nứt và rất nhiều sợi tơ nhện vướng trên những ngón tay. Bàn tay đã tím bầm và anh ta không còn khả năng điều khiển những ngón tay theo ý muốn. Đôi mắt của thiếu nữ ngực trần vẫn bám theo gót chân người đàn ông số 7.
10
“Có đến được không?” Người đàn ông số 7 nói.
“Phía trước có ánh sáng, hãy di chuyển về phía có ánh sáng.” Người đàn bà đã làm tình với người đàn ông số 7 trên chiếc dương vật bằng đá cất lời.
9
Chiếu thêm những bóng đèn phía trước
Tắt bớt những bóng đèn phía sau
Giảm bớt ánh sáng
Chỉ leo lét thôi
8
Phía trước những đốm sáng đã xuất hiện khá rõ. Người đàn ông số 7 và người đàn bà còn lại vẫn lết về phía có những đốm sáng. Phía sau họ ánh sáng mỗi lúc một giảm dần. Dòng tinh dịch vẫn chảy về phía có những đốm sáng. Tất cả đang di chuyển trong không gian mờ tối dần. Rồi những đốm sáng phía trước chỉ còn là những đốm sáng chập chờn lúc ẩn lúc hiện. Dòng tinh dịch dừng lại, người ông số 7 cùng với người đàn bà ngực trần cũng dừng lại. Dòng tinh dịch bắt đầu đông cứng. Người đàn ông số 7 lại vục mặt xuống dòng tinh dịch và ngửa cổ lên trời gào rú. Trên đầu họ ánh trăng đang bị bủa vậy bởi những áng mây đen. Người đàn bà ngực trần vẫn căng mắt ra hết sức và lết đến bên người đàn ông, rồi họ lại bắt đầu một cuộc giao hoan cuối cùng trong bóng tối.
7
Đó là cuộc giao hoan cuối cùng
Một hi vọng cho những hi vọng
Liệu có một mùa tạo sinh sẽ xuất hiện sau mùa hủy diệt?
Mi cứ chờ đi
6
Người đàn ông số 7 và người đàn bà vẫn giao hoan trong không gian tăm tối. Phía trước họ là những đốm sáng yếu ớt. Họ vừa làm tình vừa cố di chuyển về phía có những đốm sáng. Những sợi tơ nhện trên bàn tay còn lại của người đàn ông lại tung lên không trung khi anh ta húc mạnh vào thân thể ướt nhầy nhụa của người đàn bà.
5
Tiếp tục giảm ánh sáng
Không tắt hẳn
Đừng bao giờ tắt hẳn
4
Bây giờ, xác của những người đã gục xuống, xác của con nhện trên nền đất, xác của lũ gia súc ở phía sau, những cánh tay đã bị chặt đứt… Tất cả bắt đầu có những chuyển động tương tự.
Đầu tiên là sự ngoi lên của lũ vi khuẩn, tất cả trở nên lạnh lẽo và mọi hoạt động bên trong chúng hoàn toàn dừng lại. Một thời gian không lâu sau đó tất cả trở nên khô cứng rồi bắt đầu thối rữa.
3
Tắt hết những bóng đèn phía sau
Tiếp tục giảm bớt ánh sáng những bóng đèn phía trước
Vặn nhỏ âm thanh
Chuẩn bị hạ màn
2
Trong màn đêm vĩnh cửu chỉ còn lại tiếng rên rỉ trong cuộc truy hoan của người đàn ông số 7 và người đàn bà duy nhất còn sót lại.
1
Giả giọng lời sấm truyền đi
Những cổ họng của đấng toàn năng đã khô cứng
Hạ màn đi
Hượm đã…
0
Từ khởi thủy những kẻ mù lòa lại là những bậc tiên tri thấu thị
Nhưng những lời tiên tri cũng đi vào mùa hủy diệt khi phía trước đã bị đóng khung
Giới hạn của con mắt sẽ kéo theo giới hạn của ánh sáng
Không ai có thể nhìn về phía không được chiếu sáng
Kể cả những bậc tiên tri cũng lâm vào sự mù rối bất khả chối từ
Đừng cầu nguyện hay làm dấu thánh giá bởi từ lâu đấng tối cao đã khước từ tiếng gọi thảm thiết của nhân gian.
…
Thả tấm vải màu đen phía trên xuống đi.
Tắt hết ánh sáng.
Nhưng chưa phải là hạ màn đâu.
Chẳng có một tràng pháo tay nào cả.
lê minh phong
bài đã đăng của Lê Minh Phong
- mùa chết phần 29-19 - 23.10.2014
- mùa chết phần 39-30 - 16.10.2014
- mùa chết phần 48-40 - 09.10.2014
- mùa chết- phần 58-49 - 02.10.2014
- mùa chết- phần 69-59 - 25.09.2014
- mùa chết- phần 80-70 - 18.09.2014
- mùa chết/ phần 91-81 - 11.09.2014
- mùa chết/ phần 102- 92 - 04.09.2014
- mùa chết/ phần 107 - 103 - 28.08.2014
- MÙA CHẾT/ phần 113 - 108 - 21.08.2014
- NGÀY GIỖ - 04.06.2014
- RA ĐI - 15.04.2014
- lê minh phong: ý thức làm xô lệch thể loại - 15.04.2014
- người và thú - 07.03.2014
- Trở về - 08.01.2014
- Rồi không gian hoàn toàn yên tĩnh - 27.09.2010
- Cái mũi thối - 10.09.2010
- Rồi gió lên - 12.08.2010
- Và cô thôi không còn kể nữa - 05.08.2010
- Và tôi nằm nghe tiếng súng. Từ một nơi rất xa - 22.07.2010
- Hãy xuất hiện và tô màu giùm tôi, trước khi gió thổi - 05.07.2010
- Hãy tránh xa những điều cấm kỵ - 14.06.2010
- Da Màu phỏng vấn Lê Minh Phong - 14.06.2010
- Thế đấy, hắn đã vắng mặt trong vở diễn tối nay - 27.05.2010
- Lý tưởng của tôi - 18.05.2010
- Nàng chưa hề mang xuchiêng - 20.04.2010
- Không bao giờ bùng cháy lên nữa - 16.04.2010
- Con đường không vui - 07.04.2010
- Ở đó có địa đàng? - 25.03.2010
- Hình bóng lặng câm và cái chết của diễn giải - 12.03.2010
- Những nếp nhăn - 01.03.2010
- Mớ hỗn độn - 22.02.2010
- Không có một khởi sự nào cả - 11.02.2010
- Mù rối - 08.02.2010
- Nấc thang - 27.01.2010
- đoàn kết là đi gần nhau - 13.01.2010
- Sự ngông cuồng hay là sự bó tay của diễn giải - 06.01.2010