móng tay cắn một chùm
một chùm hoa thạch ổi
mùa thu đã chết rồi
ôi thạch ổi đồng chum
từ vựng rơi tùm lum
mãi mãi nhìn từ đây
đôi chúng ta sẽ thấy
chữ t tạo gông cùm
chữ b bẻ xích xiềng
chữ c cắt cổ đảng
chữ đ đứng xếp hàng
chữ l ôi linh thiêng
phụ âm chàng rem bô
nguyên âm của rem hổ
cái nào cũng thiệt ngộ
hai chàng thơ hạng ngố
tôi lại ra bờ sông
ngó lên trời mênh mông
thấy một đôi chim nhạn
bay cao để tránh đạn
tình xưa thêm thiết tha
bạn đời tôi đã qua
đời đúng được hai năm
ngày giỗ hương chả cắm
nguội lạnh hũ tro tàn
không tiếng khóc tiếng than
ghế dựa ngồi hiu quạnh
nhắm mắt nhìn xung quanh
viên ngọc cầm trên tay
bao nhiêu năm không biết
khi tử sinh li biệt
biết được thì tiếc thay
(trích “Thơ bất tận”)