năm 1955
cụ hồ khóc sau đấu
tố NVGP
và CCRÐ
đọc bài và coi hình
trên mạng đàn chim việt
rất kính tuy rùng mình
nên nhấn chuột để viết
thà giết hơn bỏ sót
mật khẩu hồ chí minh
cứ viết đừng bỏ sót
khẩu hiệu ta nhiệt tình
ác quỉ khoác cờ đỏ
giết người rồi phủi tay
càng giết càng hăng say
bản ghi công còn đó
cát trô khờ me đỏ
xít ta lin mao hồ
giết người đạp xuống hố
tội ác không thước đo
lập tôn giáo quốc doanh
đảng cộng nói vô thần
xế khủng nhà mới toanh
cho gia đình thân nhân
thấy gì thì cứ ghi
để lại cho mai hậu
đốt đuốc soi đường đi
đi mãi chả tới đâu
cuộc đời là khốn đốn
cuộc đời là hỗn độn
cuộc đời bóp cổ khô
cuộc đời là bể khổ
nhưng nó có thể đẹp
nếu chúng ta mở khép
được vài khung cửa hẹp
cuộc đời sẽ tươi đẹp
bức tranh quê tuyệt xinh
tuyệt trần đời vậy thì
cách mạng để mần chi
chỉ thêm khổ dân mình
hay nó chỉ là ảnh
tự sướng anh nhạc sĩ
bấm đờn mơ tiên cảnh
thiên thai trong đường thi
thiên đường trên dương thế
anh trương chi văn cao
kính nể nên cúi chào
lãnh đạo ngồi trên bệ
giấc chiêm bao cõi thế
mơ thấy ngày tận thế
cơn mê lúc tận thế
cái chết phải như thế
một trời đầy pháo bông
rực rỡ trong bóng đêm
một giấc mộng màu hồng
trăng sao ta cùng đếm
rất nhiều giấc mộng đẹp
mở mắt ra quên ngay
nằm ngửa chắp hai tay
trên ngực già lép xẹp
cuộc đời đã cày xới
khuôn mặt trẻ nhăn nheo
khi tuổi già tới réo
đừng hờn oán cuộc đời
những vết nhăn trên mặt
tóm tắt một đời người
quá khứ đã in khắc
việc gì mà hổ ngươi
ba xu mớ triết lí
ba phải và bốn trật
tớ cũng xin đồng í
để chúng ta cười ngất
trái đất ngày càng chật
thì hoan hô chiến tranh
cứ choảng nhau tất bật
cho nên thơ nên tranh
nên phim và nên nhạc
phản chiến gân cổ hát
phim mĩ chen lấn xem
pop corn anh hôn em
(trích “Thơ bất tận”)