người ngã xuống, chết, áo mầu hồng
bàn tay vẫn cố đưa ra, muốn nắm người
ngón tay quắp lại giữ lấy niềm đau
người đi qua người, không ngó lại
không thể nói một lời nhàm chán nào nữa
trên đôi môi người còn vệt máu hồng
người đã cắn răng mình vào lưỡi
để không phải la hét, hoặc gào thét
cố gắng giữ cho cái chết yên lặng
vệt máu ấy tố cáo người không hề yên lặng
người tự buộc mình vào sợi dây vải bện chặt
ngồi mênh mang bên cửa sổ xinh đẹp
chiếc rèm cửa lay động gió chiều
ngắt véo vào trái tim người
bầm tím không gian bên ngoài
tình yêu vốn là chiếc mặt nạ giống như vậy
để cải trang thành một người tử đạo
hôm qua chim bay qua bầu trời
quăng vào trong không gian thinh lặng
một người méo mó, xô lệch, chết, áo mầu hồng
.