- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Bữa tiệc ngoài trời

 

 

 

Bạn có thấy một bầy sói đi về phía núi kia không? Ở đó có mấy mẹ con dê đang sống ấy. Chặn nó lại nhé, bạn sợ à… nhưng mà bạn sợ ư? Nó bảo núi này của nó à? Vậy thì làm sao đây?

Có mấy bụi cây lưa thưa ở đó và gió. Người chăn dê đang ngủ im lìm.

Bạn có nghe nó nói về món tái dê chưa? Tiết canh dê nữa, những bát tiết canh đông cứng từng mảng đỏ rói. Chúng nó dặn nhau là phải vét sạch không để lại dấu vết, cái chén phải nhẵn bóng ấy nhé. Chúng dạy nhau về cách đánh tiết canh. Nhè nhẹ, đừng để nó sủi bọt lên. Những bát máu chảy ròng từ cái cổ. Khi ăn phải cắt từng lát máu mới thú, cấm được trộn bánh tráng vừng lạc vào. Chúng nghĩ về cảnh được ăn mà cái lưỡi thè ra nhỏ dãi. Một con nung núc há to cái mồm ngáp: “Không no say không về nhé.”

Người chăn dê đang ngủ im lìm.

Chúng cười khà khoác vai vào nhau mà đi. Khệnh khạng.

Núi đang nứt những lằn đỏ máu.

Người chăn dê vẫn ngủ im lìm.

Dê mẹ van xin: “Cứu lấy con tôi, xin các ông tha cho chúng tôi.”

Lũ dê con khóc ré thảm thiết.

Người chăn dê vẫn ngủ im lìm.

Chúng đánh tiết canh xì xụp, chúng cắt tiết, chúng vừa uống mới hả cơ đói.

Chúng rang lạc thơm lừng, chúng điểm tô một vài cọng rau bài trí cho đẹp mắt. Chúng bày bàn tiệc giữa trời.

“Nào nâng ly thôi anh em!”

Tiếng cụng ly leng keng, loại ly pha lê thật mỏng.

Phía xa, người chăn dê đã dậy, run run chốt thêm mấy lá cửa ngoài, bật chai rượu voka tu ừng ực.

“Chúng đã đến, ngày mai ta sẽ thương lượng về những con dê còn lại với chúng.”

Đêm ấy lão mơ về những chiếc răng nanh. Những chiếc răng nanh cắm phập vào não của lão. Lão ngồi bật dậy, đưa tay sờ lên. Chỉ còn cái hộp sọ rỗng không.

Lão đi lại bàn thờ, lần tìm chiếc mõ, tụng kinh cầu siêu cho chúng. Tiếng gõ vang trên cái hộp sọ.

 

 

 

.

bài đã đăng của Nguyễn Hoàng Anh Thư