thơ Nguyễn Đăng Thường
có một thời để sống
có một thời để chết
có một thời cu ngổng
có một thời cu mệt
một thời coi bambi
một thời coi lọ lem
một thời peter pan
một thời coi disney
một thời xem phim mễ
một thời rất say mê
một thời xem phim ý
một thời rất tâm lý
cái thời phim anh đức
mới lạ rồi trụy sức
cái thời phim nhựt tàu
đột phát rồi tàn mau
thế nên ngày hôm nay
tôi chỉ chơi phim mĩ
ngày càng thêm li kì
hành động rất là gay
brad pitt tôi đã chơi
wentworth miller ơi
brando và dean hỡi
rảnh thì qua đây bơi
joan crawford kinh dị
scarlet và rhett thì
đã gọn gàng trong giỏ
bay cuốn theo chiều gió
nay nhớ bà hoàng hậu
bạch tuyết mụ bắt hầu
mụ phù thủy có sừng
ếm ta ngủ trong rừng
bảy chú lùn tửng tưng
vác cuốc đào kim cương
ta cũng từng tưng tửng
vác guốc đi ra đường
(trích “Thơ bất tận”)