Những bóng người về mỏi mệt giữa đêm qua
sáng nay rơi xuống thềm nhà với mùi hương điên loạn
những cánh sen nở ở giấc mơ cuối cùng
bay chấp chới giữa vùng mưa màu đỏ
Ngón tay anh điều hoài nghi còn quyến dụ
tháng ngày mông muội trở thành vết loét mỗi lần thức giấc
con chim sẻ mùa cũ đánh rơi giọng hót bên ô cửa
giờ đã là tiếng Cello sâm sấp gương mặt mùa Hè
Đám mây trở dậy thở khó nhọc bên tàng cây
kỷ niệm tự vẫn rồi vẫn còn màu xanh xanh nhức nhối
anh thấy những tiếng người loay hoay trong đốm tối
những ngôi nhà khoá trái rờn rợn u mê
Khu vườn được sinh non chứa đầy lũ trẻ con
tháng Sáu thở từng luồng hơi chật vật
em hoá thành cơn mộng mị lặng im
giữa buổi gió giông cuốn mặt người về thốt lời trăn trối.
.