trời nắng thì tắm nắng
trời mưa thì trú mưa
trời xanh sẽ có nắng
trời xám sắp có mưa
nắng lên thì súng ló
gã găng tơ kính râm
liếc mắt nhưng không ngó
sợ chết tôi cúi gầm
sáng nay trời xanh quá
mọi vật trông đều lạ
tàu điện cũng lạ xa
chim hót trên cành lá
tàu đến rồi tàu đi
sao mi vẫn ngồi ì
hay nhớ mây pa ri
và giấc mơ họa sĩ
hàng cây thẳng đen sì
thấp thoáng bóng ai đi
hôm đó trời màu chì
thôi nhớ nhung làm chi
nếu có kẻ liếc nhìn
chắc thấy tôi rất dị
tủ kính mắt tôi nhìn
thấy tôi tròn như bí
lạch nước mờ nắng tơ
chân giẫm phải cứt chó
paris bao năm chờ
đón thiên tài sáng đó
(trích “Thơ bất tận”)
Thơ của Nguyễn Đăng Thường rất hay. Như là bài “Chờ hỏi Nguyên Sa”