hôm nay là thứ bảy
10051
4 đúng ngày dựa cột
ăn chay và ăn mày
dĩ vãng chưa nhạt phai
như màu của nắng mai
chiều kia cũng chưa vơi
còn lảng vảng sân chơi
xứ người lắm chuyện dị
dị kì rất thi vị
rất muốn nhưng ngại kể
em gật đầu ô kê
vừa tỉnh giấc mơ tiên
trên băng chờ tàu điện
thấy có hai con kiến
ôm nhau hôn như điên
chủ nhựt tàu điện hầm
nhiều toa xe khách vắng
tôi ngồi đếm chữ thầm
quyết loại bỏ vần thắng
tiếng máy bay trên cao
vi vút như tiếng sáo
nức nở như tiếng kèn
ngày đêm nghe nên quen
giơ tay hứng ánh trời
đón buổi mai vừa tới
nghe cánh tay chới với
và trái đất rã rời
(trích “Thơ bất tận”)