Ông tôi bị bệnh
bệnh nặng
bao nhiêu đời con cháu không ai quản thúc
những đứa con hoang đàng
những đứa cháu hư hỏng
không còn làm ông đau lòng
những đứa con đạo hạnh
những đứa cháu thiện tâm
không còn làm ông hãnh diện
những luật lệ khắc vào bia đá lưu truyền
những gia quy viết thành sách rao giảng
theo mưa rửa tội con trẻ khai sinh
rồi bốc hơi thành mây khi chúng khôn lớn
những ai giữ luật lệ kính cẩn không còn phần thưởng như xưa
những ai chống đối không bị trừng phạt
vì
ông tôi bị bệnh
bệnh nặng
như câu chuyện cựu tích:
Thuở sơ nguyên
con thú ra đời
sống hạnh phúc
có răng nanh dùng ăn rau cỏ
có móng vuốt dùng để bắt tay
thú càng ngày càng đông đảo càng hung tợn
tranh giành công bằng
sinh sản theo tình ái tự nhiên
giết nhau để sống bình thường
nhưng rừng xanh cần có luật lệ
và
ông tôi tạo ra trật tự trong huyền thoại có thật không biết từ lúc nào
Giữa sấm sét cháy cây khiến người sợ hãi và bây giờ người coi thường sấm sét, đá khắc thành luật rồi rao giảng
giữa bóng tối đã quen mắt thấy đường và bây giờ đèn sáng làm đêm không còn thấy, đá khắc thành luật rồi rao giảng
giữa lời nói như thơ tiền sử và bây giờ ngôn ngữ chính trị kinh tế tôn giáo, đá khắc thành luật rồi rao giảng
giữa thân thể cổ đại trần truồng đẹp thiên nhiên và bây giờ thân thể thẩm mỹ che đậy khiêu dâm, sách được viết rồi rao giảng
giữa đánh nhau bằng tay bằng gậy và bây giờ đánh nhau bằng vũ khí hạch nhân, sách được viết rồi rao giảng
giữa người xưa giành giựt cá thịt giết nhau không ân hận và bây giờ sắp hàng đi ăn, sách được viết rồi rao giảng
giữa đi bộ qua sa mạc leo qua Hy Mã Lạp Sơn và bây giờ bay như thiên thần bằng phi cơ hỏa tiễn, sách được viết rồi rao giảng
sách nẩy sinh sách
rao giảng nẩy sinh rao giảng
sách và rao giảng nẩy sinh trật tự
trật tự nẩy sinh trật tự
quá nhiều trật tự làm mất trật tự
chẳng còn ai biết trật tự nào để chúc bình an
Bao nhiêu đời con cháu tứ tán
chia nhau khắp nơi làm chủ địa cầu
thay đổi màu da phân chia ngôn ngữ
tốt thay!
sao lại kết tội Babel?
chia ra là sáng tạo hợp lại là bảo thủ
chuyện Babel
viết bởi những kẻ tâm tư hẹp lượng
tìm thú vui khi dọa nạt linh hồn
như dọa nạt thú vật
loài thú chơi nhau không phân biệt phải trái
miễn nối tiếp nhau khỏi bị hủy hoại bởi thời gian
không con thú nào khổ tâm mặc cảm
không con thú nào bị bệnh tâm thần
không con thú nào kêu xin vì chết sớm
từ khi ông tôi quản thúc rừng xanh
con cháu nhiều kẻ điên ít người tỉnh
ít kẻ lương thiện nhiều người ác tâm
ai cũng hèn nhát
ai cũng giả hình
ai cũng sợ chết
loài thú tranh quyền đoạt lợi giết nhau
không có súng bắn hàng loạt
không có bom nổ chết hàng ngàn
không có chính trị nham hiểm phản bội
không có kinh doanh lường gạt êm tai
từ khi ông tôi viết sách
con cháu tranh đấu nhiều hơn
con cháu chết nhiều hơn
chết hàng loạt
chết cả bầy
ra đi không biết về đâu?
theo như sách hứa:
đến một nơi vô cùng hạnh phúc với vô số điều kiện
điều kiện nhất định phải có:
từ bỏ hạnh phúc khi sống để chờ hạnh phúc mơ hồ
nếu tác giả sách hứa viết sai
những linh hồn thảm thương cụt đầu không còn miệng than khóc
ông tôi không quan tâm
vì ông không bao giờ chết
chỉ bị bệnh
bệnh nặng
Ba tôi yêu kính ông tôi hết trí hết lòng
làm bất cứ việc gì ông muốn
như một người u mê dư thừa trí tuệ khôn ngoan
từ lúc sinh ra cho đến chết
ba tôi như con sư tử rụng hết răng nanh, sút hết móng vuốt vì ông tôi cột cổ dắt đi
mỗi khi ba tôi nói:
– Cha chúng ta ở trên trời
lập tức trong đầu tôi hiện ra bốn chữ:
Bị bệnh
bệnh nặng.
.
Với Ngu Yên,
Cảm ơn anh,Ngu Yên.Tôi biết Ông Bệnh,nhưng không có khả năng biến tư duy thành chữ nghĩa như anh.Thơ nói,mùa Hạ cháy và những cơn Hồng thuỷ tiếp nối.Tàn tạ quá chừng.Bởi Ông bệnh nên giờ phán xét thành dây thòng lọng,treo cao.Nếu đi là để trở về,tôi hy vọng chúng ta sẽ vì Ông mà bổ thuốc.
Ông cần thuốc,chúng ta,dường như cũng cần phải thuốc thang.
Cảm ơn tạp chí Da Màu.