Đêm sâu giăng lưới lòng khuya rã
Ghế bàn chào hỏi bóng tôi qua
Thở sâu cho đẫm hồn cây lá
Rải xuống sau lưng nỗi nhớ nhòa.
Đêm cứ ngã lưng lên bóng tối
Tôi cũng dựa vào nỗi buồn đen
Tay xin ôm hết lòng đêm rộng
Dù sớm mai tan một giấc bồng.
Đợi hết buổi chiều không ai đến
Đành ngồi uống cạn ánh trăng non
Đợi hết một ngày không ai đến
Đành lăn xuống cuối dốc đêm mòn
Đợi hết năm buồn không người đến
Xin mừng năm mới cõi riêng nhau
Đợi hết một đời không ai đến
Nghe hồn tan giữa cõi không màu
ngồi ngắm lòng tay nứt trắng
ngồi soi mắt đỏ vào gương
ngồi chạm râu cằm đâm sướng
ngồi nhìn rừng ngút tà dương
ngồi nhìn cụm mây im vắng
ngồi trông chiều xuống lâm râm
ngồi thở sướt tràn một bận
ngồi nghe tiếng hát khan âm
ngồi chơi khói nhờn đầu lưỡi
ngồi chờ chiều gạt nhánh nhang
ngồi ném chữ, câu vào nhịp
ngồi châm thơ với nắng vàng
ngồi neo giấc mơ vừa sót
ngồi đâm lãng mạn cuối ngày
ngồi mân chữ còn lem ướt
ngồi im bặt
điện thư em.
.