Tôi dọn vào ngôi nhà có một phòng ngủ, hình như không phải vậy. Tôi cần nói cho rõ hơn một chút: đó là căn hộ một phòng, những người trẻ sau này họ gọi là Studio hay một cái Suite. Nghĩa là chỉ có một gian phòng nhỏ duy nhất cho tất cả sinh hoạt của một người trú ngụ. Từ ăn, ngủ, giải trí, vệ sinh, linh tinh. Tất cả chỉ có một phòng cho tôi xoay sở.
Bạn biết rồi đấy, cái Studio thì có được bao nhiêu diện tích. Nhưng tôi lại thấy hài lòng và ung dung sống ở nơi đó rất hạnh phúc. Nếu không có ai đòi nhà thì chắc tôi chẳng bao giờ muốn dọn ra. Để tôi tả cái nơi chốn đầu tiên tôi sống trong cuộc đời độc thân của mình cho bạn nghe. Nó tựa tựa như trong truyện “Ngôi Vườn Bí Mật” mà thời thơ ấu bạn được người lớn đọc cho. Nghĩa là chỉ có bạn được dón dén vào đó với tất cả tò mò và ngạc nhiên đến thảng thốt.
Đó là một căn nhà vòm, không có cửa sổ nhưng lại có đủ ánh sáng cho bạn nhìn thấy mọi vật chung quanh mình rõ rệt dù sáng, trưa hay chiều, tối. Vách tường được sơn bằng cái màu gì khó tả lắm nhưng có sắc hồng đậm ửng lên rất ấm áp. Nhiệt độ trong nhà lúc nào cũng ôn hòa. Đôi khi có tiếng hát văng vẳng từ bên ngoài vào, tiếng hát nhẹ nhàng như ca dao như tiếng ru trẻ thơ và luôn luôn là giọng của một phụ nữ. Tôi nghe quen tai đến nỗi khi tiếng hát vừa cất lên câu trước là tôi biết câu sau bà ấy sẽ hát thế nào ngay. Tôi cũng thính tai lắm chứ!
Căn nhà có lúc đứng im, có lúc chao nghiêng đi một cái nhưng tôi thì vẫn ung dung tự tại.
Căn nhà này có một điểm đặc biệt là chủ nhà cung cấp thực phẩm cho người ở trọ
Rất rộng rãi và miễn phí. Chắc bạn khó mà kiếm được ở đâu một người chủ nhà tốt bụng như thế này. Tôi đoán chủ nhà có liên hệ với cái bà hay hát đó. Chỉ có phụ nữ thì mới cư xử đẹp như thế chứ đàn ông họ hẹp hòi lắm, cho ai cái gì một chút là kể lể ngay.
Tất cả cái gì gọi là tốt đẹp thì tôi điều được hưởng: từ thức ăn bổ dưỡng cho thân thể, săn sóc sức khỏe y tế, đến sự dịu dàng, âu yếm, gượng nhẹ, ngọt ngào cho tâm hồn tôi. Tôi nhận được như một sự tự nhiên và chủ nhà không hề đòi tôi phải trả lại một chút gì.
Chỉ tiếc một điều, tôi chỉ có quyền ở đó trong một thời gian nhất định, tôi phải dọn ra. Tôi không ra thì người ta sẽ đập tường, mở một cái cửa ngay trên nóc nhà vòm đó, mang tôi ra ngoài để nhường chỗ cho một ai đó dọn vào.
Khi dọn ra thì tôi mới biết là trước đây anh tôi cũng đã từng trú ngụ ở đó, và em tôi, chính là “ai đó” sẽ dọn vào sau tôi.
Trần Mộng Tú
2/10/2014
bài đã đăng của Trần Mộng Tú
- Ngày Lễ cho Ông Bà và Các Cháu - 31.05.2022
- Khi viết một bài thơ về chiến tranh - 15.03.2022
- Thư Cuối Năm Gửi Bạn Đã Đi Xa - 30.12.2021
- Nữ Thi Sĩ AiDa và Thơ - 07.12.2021
- Những Viên Đạn Biết Khóc - 30.08.2021
- KHI TÔI TRỞ VỀ - 24.08.2021
- ĐI ĐÂU….VỀ ĐÂU….. - 22.07.2021
- Trần Mộng Tú – Những Khoảng Trống Thế Kỷ / Voids of Century - 12.06.2021
- Thơ Haiku đầu năm - 18.03.2021
- Bức Tường, Năm Mới và Trẻ Em - 04.01.2021
- Tôi Không Thở Được - 11.06.2020
- Dung Nhan Thời Covid - 04.05.2020
- Những Đoạn Ngắn Mùa Corona Virus - 15.04.2020
- NGƯỜI TÙ VÀ NGƯỜI VÔ GIA CƯ - 06.04.2020
- Cho tôi mượn đôi mắt ♦ Im lặng - 26.03.2020
- Nói chuyện với mặt trời - 13.03.2020
- Đôi Đũa Cả và Con Sông Cái - 22.01.2020
- Xin lỗi - 01.11.2019
- Bên kia đường - 15.10.2019
- Mùa thu vào thành phố ♦ Mùa thu, tình yêu và cá hồi - 04.10.2019
- Khi Thi Sĩ Chết - 22.05.2019
- Trái Tim Không Dấu - 18.05.2018
- Rừng U Minh - 16.04.2018
- Người Khách Hàng Năm - 19.10.2017
- Trần Mộng Tú Trả Lời Phỏng vấn cho Chuyên đề Truyện chớp /Truyện Thử Nghiệm - 04.10.2017
- CHIẾC ĐỒNG HỒ BÁO THỨC - 04.10.2017
- Lưu Hiểu Ba - 17.07.2017
- Niềm Đau Trong Bụng - 14.06.2017
- Trở Về Biển - 27.04.2017
- Buổi Ra Mắt Sách Người Tỵ Nạn của Nguyễn Thanh Việt - 31.03.2017
- Rượu Mận và Thơ - 27.01.2017
- Văn Hóa Tốt Đẹp - 20.12.2016
- Nữ Trang - 17.11.2016
- CÁ - 17.10.2016
- Phi Châu Đến Thương về Nhớ - 03.08.2016
- Một Giải Mây Mới - 21.03.2016
- Hài Cú Chờ Năm Mới - 04.01.2016
- TỊ NẠN TRẦN GIAN - 23.12.2015
- Ngã Rẽ - 18.11.2015
- Bên Nội - 13.10.2015
- Gửi cho ai đó trong hành tinh mới - 22.09.2015
- Bánh Xèo và Nai - 29.06.2015
- trống - 23.06.2015
- Mùa Phấn Hoa Anh Túc - 09.02.2015
- Những con chim cánh đen đã trở lại - 15.09.2014
- Cánh đồng hoa hướng dương ở làng Rozsypne - 11.08.2014
- Chiếc Cầu Thang - 08.05.2014
- Cell-Phone - 01.04.2014
- Bàn Tròn- Trần Mộng Tú - 01.04.2014
- Khúc xuân hoài - 17.01.2014
- Những ngôi nhà của một đời người - 15.01.2014
- Sông vẫn nồng nàn - 19.09.2013
- Bóng Chiều ♦ Thư Gửi Bạn ♦ Hãy Thong Thả Sống - 22.08.2013
- tình yêu trong tiểu thuyết Tự Lực Văn Đoàn - 22.07.2013
- Lời Cám Ơn Nhạc sĩ Phạm Duy - 29.01.2013
- Những Thiên Thần của tháng Mười hai - 24.12.2012
- Như Tiếng Sách Rơi - 04.07.2012
- Cookies - 02.07.2012
- Du lịch - 20.01.2012
- Lăn theo trái cam - 27.12.2011
- Đời như giấy mỏng - 15.12.2011
- giấc mơ trong mùa đông - 14.12.2011
- Nàng tên là Đàn Bà - 01.12.2011
- đuốc tình - 17.11.2011
- Hình như là thu phân - 28.09.2011
- Vườn Măng Cụt - 15.07.2011
- TRONG VƯỜN HOA - 14.07.2011
- Trò Chơi - 07.07.2011
- Đêm từng miếng - 31.05.2011
- Than đước Cà Mâu - 22.04.2011
- Tình Yêu Không Mầu - 14.04.2011
- Một Ngày - 23.03.2011
- Bài Thơ Cho Cháu Ngoại - 14.03.2011
- Con Mèo Cô Đơn - 26.01.2011
- Xem tranh - 05.01.2011
- Hỏi Huy, Sao Chết Tháng Này - 13.11.2010
- Just Picture Me / Hãy tưởng tượng ra em - 28.04.2010
- Quà tặng trong chiến tranh ♦ Cái bẫy hòa bình - 27.04.2010
- Mùa Xuân và Mẹ - 12.04.2010
- Ông Mỹ Tho - 16.03.2010
- Mùa Thu Về Phải Không - 21.10.2009
- Tiễn Phạm Chi Lan - 26.09.2009
- Giới Thiệu Hai Tác Phẩm Mới của Trần Mộng Tú - 09.07.2009
- Có phải tôi không? - 30.04.2009
- Vẽ hộ em nét mày - 28.04.2009
- Những cánh chim lưu xứ - 24.03.2009
- Bản Hòa Âm Sinh Tử - 23.02.2009
- Đóa ban sơ - 11.02.2009
- Bỗng dưng trời rộng lượng - 12.01.2009
- Ai Điếu Trần Viết Minh Thanh - 05.01.2009
- Vườn Măng Cụt - 02.01.2009
- Thử dịch tình yêu - 26.12.2008
- Trong Bóng Tối - 23.10.2008
- Dạ Vũ Hóa Trang - 19.10.2008
- Hoa lửa - 15.07.2007
- Thanh âm của ngọc - 30.06.2007
- tiếc thương - 30.06.2007
- Bình Thủy 1969 - 30.04.2007
- The Lamp and the Heart - 18.04.2007
- CUỘC CHIẾN CUỘC TÌNH - 03.02.2007
No Comments To "Căn Nhà Đầu Tiên của tôi."
#1 Comment By đặng thơ thơ On 11/02/2014 @ 4:11 chiều
Epiphany! Một truyện chớp tạo thú vị ngay từ đầu ở cảm giác tò mò, lấp lửng, và gây bất ngờ ở cái kết. Một truyện chớp thật kỹ lưỡng, hoàn chỉnh, trong một ngôn ngữ tinh nghịch thông minh và thật tiết chế, đủ để dẫn truyện đi và tạo một lóe sáng, bừng tỉnh, như “epiphany” của Joyce, ở trong một câu kết duy nhất.
Nhưng tính cách hiển linh của “epiphany” trong câu kết còn mang tính nước đôi nữa: nơi người kể tìm thấy ở cuối truyện và nơi độc giả nhìn ngược lại. Nhân vật biết được anh hắn đã sống ở đó và những đứa em sẽ lần lượt dọn vào. Người đọc thì còn bừng tỉnh ở một cấp độ khác: khái niệm về “nhà,” về phân biệt giữa trong/ngoài cơ thể, về thời hạn của sự sống, và một sự chuyển hướng suy nghĩ xảy ra ở phía người đọc. Tôi liên tưởng đế truyện ngắn “Một Người Ngồi Trong Ghế Bành” của Nguyễn Xuân Hoàng, về không khí gây hồ nghi tương tự giữa hai truyện, về tình huống chênh vênh do cách vận dụng ngôn ngữ, và về sự đảo nghịch ở cuối truyện, về cái thay đổi chỉ xảy ra trong đầu người đọc. Nhưng nơi Nguyễn Xuân Hoàng, cao trào ở đoạn kết là sự hư vô mang tính hiện sinh, cả thế giới truyện bị dồn ngược lại vào không gian tâm trạng của nhân vật chính. Nơi Trần Mộng Tú là sự nhập cuộc, sự mở ra của một cá thể, một trò chơi của thời gian.
#2 Pingback By Anhbasam Điểm Tin thứ Tư, 12-02-2014 | doithoaionline On 11/02/2014 @ 7:54 chiều
[…] Trần Mộng Tú: Căn Nhà Đầu Tiên của tôi (Da […]
#3 Comment By thường mộng On 12/02/2014 @ 5:26 chiều
Trong văn minh Thiên Chúa Giáo,đây là ngôi nhà đầu tiên;nhưng trong văn minh Việt,cũng như văn minh Phật giáo-đây chỉ là một trong những trạm dừng-trong muôn ngàn những trạm dừng,cho tiến trình đạt đến tự do.
Xuân,cảm ơn khu vườn Da Màu.Cảm ơn những người viết đã cho chữ nghĩa có hình thái và sinh động.Cảm ơn Nguyễn Đức T̀ung với bài thơ vui vui,cảm ơn Trần Mộng Tú với căn nhà rất ngộ,cảm ơn Đặng Thơ Thơ với vòng hoa cho người cán bộ lão thành Nguyễn Du.Truyện Kiều là một tác phẩm dịch thuật-mang dép râu cho công dân “tốt” Thúy Kiều,cũng là một bước nhảy.
Đa tạ.