- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Khi tôi ra ngoài

 

 

 

cỏ ướt vì trận mưa hôm qua
những miếng gạch tàu bóng bẩy
dãy nhà im lìm phơi dáng dưới nắng

tôi vuốt lưng con mèo
tôi rờ những chiếc lá
bàn tay tôi run lên vì sung sướng

ngày mới thấm đẫm sự sống
sẽ không còn gì trên trái đất nầy
ngoài thành phố tôi sống
dù chúng khá là bon chen đồng bóng
như nắng vẫn bon chen qua kẽ lá
màu vàng vẫn thiết tha như chưa từng có

tôi đếm thời gian trên cái đồng hồ cũ
biển màu nâu vì những con sóng hối hả tấp vào bờ
hi vọng ngày mai nó sẽ xanh hơn
và lười biếng hơn
vì tiếng reo của gió đã bình yên

thành phố đông nghẹt khi tôi mở cửa bước ra
sự hiện hữu của nó làm tôi chói mắt…

 

 

 

.

bài đã đăng của Âu Thị Phục An