- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Con gái người nuôi ong

 

 

 

Vườn đầy cửa. Tím, lấm tấm đỏ, đen
Hoa những tràng lớn giãn nở, bóc tuột lụa.
Xạ hương xâm lấn, từng vòng lại từng vòng,
Giếng đầy hương đặc như không thể thở.
Đạo mạo áo choàng, trưởng tràng của bầy ong,
Em đi giữa đám tổ đầy vú,

Tim ta dưới chân em, em gái của tảng đá.

Loa kèn mở họng trước những mỏ chim.
Cây Mưa Vàng rưới xuống bột mình.
Trong những khuê phòng nhỏ sọc cam và đỏ
Các túi phấn gật đầu, sung mãn như những vị vua
Khai sinh hoàng triều. Không gian đượm thắm.
Đây phong độ nữ hoàng chẳng mẹ nào tranh nổi—

Thứ trái có vị cái chết: thịt đen, vỏ đen.

Trong những hố hẹp cỡ ngón, bọn ong đơn chiếc
Chọn làm nhà giữa cỏ. Quỳ xuống
Ta ghé mắt cửa lỗ và gặp con mắt
Tròn, xanh lá, buồn rượi như một giọt lệ.
Cha, chú rể, trong quả trứng Phục Sinh
Dưới vòm hoa kết bằng giống hồng đường

Ong chúa cưới mùa đông trong năm của em.

 

 

Theo nguyên tác tiếng Anh “The Beekeeper’s Daughter”

bài đã đăng của Sylvia Plath