Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

Dưa cải

0 bình luận ♦ 29.01.2013

 

 

 

Những tối mùa đông không tay
Rợn người báo tin nhau
Ngưng nhau ra từng sợi
Rũ riệt nỗi xót xa
Tôi xao lãng cảnh phố nhà
Tôi mềm mỏng tôi thành bóng đen
Hư vô tiếng sủa

Con chó mười hai mí mắt
Chớp một ngọn sóng xanh
Cây khế nghĩa địa
Sương sớm long lanh như nến
Ngáp phải bầu trời
Từng hớp nhớ dấy men quên

Em lại ngồi trên tảng đá
Huyền thoại cảnh tượng sau lưng em
Như một phút trở mình vô thức
Sau lưng em
Bảy pho đá đứng
Sau lưng tôi
Hoàn cảnh băm vằm nhồi nhét
Vô thức hột mưa
Rụng như răng rụng
Như hột bí rụng quanh môi
Những con nhái im lặng ra hiệu
Và cả thế giới này hoang vu âm thanh
Và cả thế giời này tràn lan hối hận

Những cánh chim bận bịu
Ôm lấy thân tàn
Lăn trên mặt cắt phẳng phiu
Ngả rẽ vô thành phố
Chào những khung xương thành phố còn đỏ hỏn
Thọc léc một thành phố rụt rè
Thành những rã rời tươm tất
Bay mênh mang trên đầu những người bán biểu tượng

Phiên chợ bán mùi hương
Phiên chợ bán lòng thương
Buổi mẹ về, cơn mưa thả lửng
Tôi ngồi nhặt mưa, em ngồi nhặt mưa
Mẹ ngồi nhặt mưa
Nhét vào thị giác
Những ngón tay chơi vơi, chơi vơi.

 

 

 

.

bài đã đăng của Trần Khiêm

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)