Giữa huyễn hoặc ma trơi
Em cuốn hút đêm vào bầu ngực lép
Ngày co rút như con tép
Cuộn đại dương lên đầu vú khô khan
Mùa đồng bóng âm vang
Sóng múa trần đôi vai biển lụa.
Em múa trần điệu vũ dòng sông
Uốn khúc mưu sinh trên vũng lầy bãi cạn
Máu nhảy nhót trong xương
Chở nhựa sống căng thịt da tiều tụy
Nhạc rớt bờ môi em
Dày vò bát âm ngọng nghịu.
Anh ngồi giữa huyễn hoặc
Cắn hoàng hôn hoài niệm cuộc tình
Thơ có mặt từ đầu
Lúc ngày co rút
Lúc đêm đau thấu
Lúc anh ép ngôn ngữ lên núm ngực kiệt cùng
Lúc em chảy thành thơ
Lụt lội tâm hồn anh vần điệu.
Mùa đồng bóng lại âm vang
Sóng múa trần đôi vai biển lụa
Em múa trần điệu vũ dòng sông
Anh cắn nát hoàng hôn
Thổi thơ chắn gió.
(Escondido, 06/12/2012)
.
Cám ơn Nguyễn Văn về ý kiến bài thơ.
Nguyễn Văn có phải là người đoạt giải Viết Về Nước Mỹ 2012 do Việt Báo tổ chức?
Chào chú Phạm Hồng Ân,
Văn rất thích bài thơ này của chú. Cảm giác còn lại sau khi đọc thật nhẹ nhàng và đễ chịu