- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Những hạt nắng vụn trên gương mặt em

 

 

 

Dọc con đường về quê
tôi nhận ra mình ở những ngã tư
trên nóc giáo đường bạc thếch còn sót lại
dưới cái nắng hắt hiện tại
ký ức nhặt được trên tán lá của những cây trứng cá bên đường

Cạnh những biệt thự được nhốt bên trong bờ tường
những căn nhà gỗ mục thấp mái không cài then
nắng vỡ trước hè
hai con chó gầy nằm lười
chúng liếm bộ phận sinh dục của nhau
chẳng màng giao cấu
vài tảng đá nằm giấu mình trong đất
liếc mắt nhìn ra ngoài bầu trời
bao dung và nhẫn nhục
mặc thời gian ẩm mốc

Bọn trẻ giờ này chắc đang vượt suối đến trường
hoặc đang hướng dẫn du khách nhai kẹo cao su
ngoài ra
chẳng có gì đổi thay

Em vẫn còn đó
vẫn với cái tên gọi ươn ướt
như ngày nào
vẫn bẽn lẽn
dù đã có chồng và bốn đứa con lớn khôn
gương mặt em lấm tấm những hạt nắng vụn
trải suốt cuộc đời
và nụ cười đùa cợt với thiên nhiên

Qua ánh mắt soi mói của tôi
tôi biết mình đã già đi
hơn em một đời người.

 

 

 

.

bài đã đăng của Đinh Phương