Du hành là sự chuyển tiếp tiếp liên tục, giữa đi và đến là những giây phút đợi chờ dai dẳng nối liền. Chính những khoảng lặng đợi chờ ấy nung nấu thêm khát khao những gì bất ngờ đang rình rập ở điểm dừng kế tiếp. Dù đi tàu lửa, bus, tram hay metro, ở nhà ga hay trên tàu, tôi quên đi sự đợi chờ đèn nén của mình bằng cách quan sát sự nỗi trông ngóng khắc khoải đến nơi của người khác. Và bấm máy. Những bức ảnh là thứ duy nhất của những chuyến du hành hoàn toàn thuộc về tôi. Chúng chất chứa nỗi thèm khát chuyến du hành cuối cùng không đích đến, không có vé khứ hồi. Chuyến đi ấy sẽ không hề có bức ảnh nào lưu lại.
Ảnh: Trần Đức Tài