Tôi đã bị đuổi chạy
những cuộc chạy tiếp sức từ giấc
ngủ này đến giấc ngủ khác
giẫm đạp lên từng giấc mơ mình
cháy khô
. . .
Tôi bị đuổi chạy
trên mặt biển
bằng đôi chân của kẻ không biết bơi
cánh tay không vươn tới hải phận
mắt nhìn xa một phối cảnh
chảy máu
. . .
Tôi tiếp tục bị rượt chạy trên mây
mây đặc trắng bốn phía
đáp xuống những vách núi
lừng lững.
Tôi đã đứng đó, thở thật lâu
trước khi ném xa giấc mơ kia
rơi chúi mũi
Một ngày không còn ai sau
lưng mình
. . .
Nhưng
bạn bè tôi
đã mất một cánh tay
để cùng nắm với nhau
trong những cuộc rượt đuổi.
để cùng thở với nhau
trên mặt chữ
trên mặt giấy
trong những chiếc lồng
sau song sắt
hay giữa bầu khí quyển buồn tẻ tự do
. . .
Chạy
một ý niệm của sự thất lạc
và bóng chúng vẫn còn đó,
và chỉ chúng ta
nhão dần với thời gian
chạy câm.
.