“Với tôi, thơ có lẽ không phải là nơi thích hợp để tìm sự danh tiếng hay giàu có vật chất. Nó cũng không phải là nơi lí tưởng để phô trương mấy bồ chữ nghĩa uyên bác hoặc làm cái bô êm ái để xả stress vào những ngày cuối tuần… Ở phần tinh túy nhất của nó, tôi hiểu thi ca giúp cho ta “sống chậm” lại (nói theo cách của nhà thơ Billy Collins) nhưng đồng thời cũng đánh thức ta thoát khỏi sự chìm đắm trong những lớp sương mù của quá khứ, sự trì độn và hoang tưởng… Những trải nghiệm văn hóa của con người đã gần như bị thay đổi triệt để trong kỷ nguyên của thiết bị số, dữ liệu số và không gian số. Và đến lượt mình, thi ca cũng không chỉ còn là nơi trú ẩn an toàn để những tâm hồn thất lạc tìm về mà còn là những tấm biển chỉ đường “cảnh báo chúng ta về cái thế giới phức tạp của đời sống chính trị và tinh thần” (chữ của nhà phê bình Cynthia Freeland).
Giờ đây, sau bao nhiêu nước chảy qua cầu, tôi cảm nhận một cách mạnh mẽ rằng, thi ca không thể khoác mãi bộ cánh du dương khoe mẽ hay an phận thủ thường… khi những giá trị căn bản của cuộc sống như tình yêu, lòng tin, niềm hứng khởi và hy vọng từng ngày bị đánh tráo, hạ nhục và giáng đòn thù thẳng cánh..” NMN
bài không thơ số 1
bố khỉ, anh uống gì, đứa con gái mặc áo trễ ngực bán cà phê vỉa hè bên hông nhà tang lễ nhìn tôi cười cười mời mọc, ngày nào chẳng đi qua, thèm muốn chết, bây giờ thì có cớ rồi nhé, cho anh li bạc xỉu
trước mặt tôi phía bên kia đường là một chùm bò cạp, mùa này mưa dữ thần, dáng người bộ hành như gầy đi dưới những tấm bảng hiệu to tướng màu đỏ quạch, lạnh phải biết, tôi chợt nghĩ đến những lỗ huyệt đào sẵn ngoài nghĩa trang ong ỏng nước
người đại diện nói, vã bọt mép, bài điếu văn thuộc lòng đang đến đoạn cao trào, trong giờ phút đau thương vô hạn này, đám đông như ngạt thở, ai thèm nghe cơ chứ
hoặc tôi hoặc là kẻ xấu số, người đàn ông lao từ lầu năm xuống đất, tôi tự hỏi
bài không thơ số 2
không thể chấp nhận được, người phụ nữ ngồi làm thinh nghe hắn sỉ vả, cần phải lập lại trật tự, hắn lên giọng
cái gì cũng phải có tổ chức kỷ luật, hắn dứ dứ tờ giấy trước mặt người phụ nữ lơ đãng, từ nãy giờ cái nhìn của chị dính chặt vào cánh cửa sổ
ai chẳng nóng ruột, nhưng chuyện gì cũng phải từ từ, hắn nói, giọng kẻ cả, căn phòng làm việc như muốn nổ tung dưới cái nóng, nghe chúng xúi dại có mà ăn cám, hắn chợt đổi giọng sau cái ngáp
cứ cái đà này đến loạn mất thôi, hắn than thở, lần đầu tôi còn chiếu cố, giọng hắn nghe tiếng được tiếng mất trong âm thanh phành phạch khó chịu của những cánh quạt trần quay hết cỡ
thôi viết cam kết vài chữ rồi về, ánh mắt láu lỉnh của hắn đảo nhanh về phía tờ giấy trắng, trên đó, cây viết nằm lừ đừ như con rắn ngụy trang chờ phóng nọc độc
à há, viết thì viết, dễ chừng đã trưa, trời tịnh không một chút gió, lác đác vài ba đồng nghiệp của hắn đã chuồn đi chợ, chị bỗng nhớ đến những đám mây trắng nõn và bầu trời xanh thẫm ngoài kia
tiếc quá, hôm nay là một ngày nắng đẹp
.
bài đã đăng của Nguyễn Man Nhiên
- ra đảo ngày mưa nghiêng ♦ người hoang vu nơi lạc - 06.09.2017
- out there the sky… * haunted season * new year’s eve - 06.04.2017
- ngoài kia trời xám màu đông * mùa ám * giao thừa - 01.03.2017
- thêm tôi vào đêm và những gì địa ngục - 29.11.2016
- về xem thủy triều phơi nắng - 20.11.2016
- những cái cây xứ chuyên chế - 04.10.2016
- cảnh trí - 24.09.2015
- tôi đặt ngày lên chảo - 14.09.2015
- khi các vị thần co rúm lại - 04.09.2015
- tôi đã bay lên, như một tiếng thở dài nhẹ nhõm - 25.05.2015
- sầu khúc đeo găng trắng - 21.04.2015
- kẻ đắm tàu ♦ retro ♦ crazy kim - 28.10.2014
- một ngày tồi tệ - 23.09.2014
- định nghĩa - 16.09.2014
- những bài thơ đêm - 04.08.2014
- di sản - 28.07.2014
- đi lạc ♦ mưa lạ ♦ một dự báo trắng - 09.06.2014
- Vâng, báo cáo anh! - 23.08.2012
- tôi đang rung như một cái chuông - 02.08.2012
- bài hát màu xanh lá cây rách - 12.07.2012
- thi sĩ là nòi thấu thị - 28.11.2011
- ý tưởng này của một kẻ mơ mộng đeo bám - 02.11.2011
- Nếp Xưa, Tết Việt - 30.12.2006
- thơ Nguyễn Man Nhiên - 28.11.2006
- Thơ Nguyễn Man Nhiên - 25.11.2006
- Chùm thơ Nguyễn Man Nhiên - 01.11.2006
- Chùm thơ Nguyễn Man Nhiên (#10) - 28.10.2006
- Dalat by night - 12.10.2006