- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Gửi vu vơ

 

I.

Một bài thơ gửi vu vơ
Tặng những ai trong mịt mờ
Lao xao sóng xô ghềnh đá
Lào xào dế gáy bụi bờ
Âm tro bay chờ nhau nhé
Sắc chiều phai nhắn bậu nờ
Lão trời già cứ ấm ớ
Sống hò lơ chết hò lờ…

II.

Chết hò lờ ơ rỗng không
Mà sao ướt hết mênh mông
Cỏ nội chìm sương niềm nỗi
Bến ngoài lắng gió ngóng trông
Cúi nhặt bóng ai lá rụng
Ngước ôm dáng bậu mây lồng
Mắt chữ lim dim chìm khuất
Ruột gan vũ trụ quá hồng…

III.

Một bài thơ gửi ngẫu nhiên
Ý thơm rướm máu lam điền
Ta gọi người mưa cửa mộ
Người gọi ta nắng cỏ biền
Lanh canh hòn than ríu lửa
Leng keng viên cuội tham thiền
Rờ sau ót cười một tiếng
Ngẫu nhiên hay là tất nhiên?!…

IV.

Nhiều khi chẳng cần hỏi nữa
Đợi thơ về mần thả cửa
Mửa mật trào máu lắm phen
Sống ngất chết ngây nhiều bữa
Ý có thiêng thì cứ nhen
Chữ có linh thì cứ cựa
Tim ta bắt nhịp môi đèn
Bàn phím gõ ngàn ô lửa…

V.

Một bài thơ gửi vu vơ
Tặng những ai trong phút giờ
Giơ ngón tay chào một bận
Hất mái tóc bẩm đôi bờ
Bờ nào cũng đều lận đận
Bến mô cũng rặt bơ thờ
Lão trời già cứ giả dại
Bày trò sống chết con…cờ!!!…

VI.

Con cờ cái lờ thiện tai
Cơn điên vũ trụ rống dài
Một hai ba ồ động cỡn
Bốn năm sáu ố mãn khai
Xương núi người ma dấm dớ
Máu sông ngợm quỷ miệt mài
Trọn đời ta ngồi đấm ngực
Thiệt là tài thiệt là tài!!!…

VII.

Một bài thơ gửi tất nhiên
Tặng ngẫu nhiên một tiếng kèn
Một giọng xanh trên nẻo lạ
Một âm huyền giữa lối quen
Gãi đầu bứt sợi tóc bạc
Xoa tay vén liếp đêm đen
Bóng người ngã trên ghềnh đá
Tất nhiên hay là ngẫu nhiên?!…

09.2011

bài đã đăng của Nguyễn Lương Vỵ