Tôi ngồi trên chiếc ghế này
đã quá lâu.
Tôi nằm trong góc nệm này
đã quá lâu.
Đã quá lâu . . .
Tôi nghe tiếng hát này
bay qua khung cửa
những buổi chiều đi ngang.
Khi tôi nhận ra rằng
mình không bước ra khỏi
bóng tối.
Bóng tối đè nặng lên
thân người,
đè lên những giấc mơ
lỡ mọc
từ mặt đất.
.