Tranh cổ động do tác giả lắp ghép (2010)
màu đỏ hôm xưa là máu
màu đỏ hôm nay là bôxít
trên lá cờ sao
sao vàng hôm xưa đã có thể là đuốc
sao vàng hôm nay chỉ vỏn vẹn là đô
sân gôn khách sạn resort năm sao
là thuộc địa mới
vì đã đánh mất biểu tượng cao quí
tất nhiên cái lá cờ ấy phải bị
vất đi
bùi chát nhà thơ tự do
nếu còn bị ngăn cản hành hung bắt giữ
thì lương tâm việt nam & thế giới sẽ càng bị
tra tấn
tiếp tục cám ơn
không phải la ca tụng
nhà thơ họ bùi
hay nhà xuất bản giấy vụn
bởi vì cách đối xử bất nhân
đã cho thấy rõ thêm bộ mặt và bàn tay bẩn
của cái đảng chí rận
đang bán nước buôn dân
cuộc đời
cuộc đời
luôn luôn phải là một khởi
hành mới
dù ở lứa tuổi nào
tôi vẫn thầm bảo
thế nhưng
thế nhưng
trong bối cảnh của đất nước ta hôm nay
tôi đã hăng hái
theo chân mọi người ồ ạt xuống đường
ca vang những khẩu hiệu yêu nước
hay chỉ ngồi nhà ngậm miệng bó tay?
.
Đọc Ba bài ghi chú ngắn , thơ Nguyễn Đăng Thường
Tôi chợt nhớ đến một lần
Nghe đài SBS Việt ngữ tại Sydney
Một tiếng thét lớn
Quyết tâm tiêu diệt lũ sài lang
Vang dội tâm trí tôi
Đến từ một một cuộc hội họp
Của những người Hòa Hảo đang sống ở Việt Nam
Tôi giật nảy mình
Kề lưng hùm sói gửi thân tôi đòi
Vậy mà họ can đảm thét lớn
Sài lang là sài lang là sài lang
Còn tôi ?
Tôi còn ?