Quá khứ như một nấm mồ hoang
Ẩn chứa bao nhiêu điều không nói
Không mong một tình cờ nào tới
Cỏ cứ xanh đi, đã, lại vàng.
Ngày tháng còn dẫn ta đi đâu
Chập chùng quá khứ mộ hoang sâu
Mưa nắng, khóc cười, gấm nhung, gai góc
Chỉ thấy đìu hiu tóc đổi màu.
Kỷ niệm như tiếng mưa bên song
Xao xuyến, bồi hồi, xốn xang, thổn thức
Nghe từng giọt nhỏ xuống đời đau nhức
Từng tiếng ai, dao cắt ngọt trong lòng.
Kỷ niệm như những tay chân mình rụng
Nằm ngậm ngùi bên đời lao xao
Bỡi xương thịt không phải là sỏi đá
Nên chia lìa là còn mãi niềm đau.
(2004)
.
bài đã đăng của Đặng Kim Côn
- Thung Lũng Hoa Vàng, Starbucks Một Mình - 02.11.2014
- Thơ và truyện Đặng Kim Côn - 23.11.2013
- chỉ là chuyện thời gian - 29.04.2013
- Thu Đã Về Chưa Em? - 01.10.2012
- Củng Sơn, Mai Có Người Quen Hỏi - 03.05.2011
- Hồng Hoang ♦ Nhìn Tôi ♦ Thăm Nuôi - 29.04.2011
- Cám Ơn Những Con Bò ♦ Chết Trong Giấc Mơ Ta - 25.04.2011
- Những Viên Đạn Cuối Cùng ♦ Khiêng Bạn Tù Chuyển Trại - 18.04.2011
- Tuy Hòa Của Anh - 13.04.2011
- Ta Với Tranh Khô ♦ Lưỡi Hái Ngọt Ngào - 12.04.2011
- Tập thơ và tập truyện của Đặng Kim Côn - 02.03.2011
- Giữa Đồi… ♦ Sao Để Ta… ♦ Nhổ răng - 02.03.2011
- Bóng Tối ♦ Trên Đỉnh Mê Xưa - 12.01.2011
- Lạnh Hơn Mỗi Giáng Sinh Về - 24.12.2010
- Sẹo TA - 01.12.2010
- Đâu Đó, Ngày Mai - 30.11.2010
- Mắc Mớ ♦ Nhìn Nghiêng - 25.11.2010
- Say Mộng - 23.11.2010
- Súng Gãy Đã Thành Pho Tượng Cổ - 20.11.2010
- Cũng Cám Ơn Đời Cái Bắt Tay - 12.11.2010