những vết sẹo kia chưa bao giờ đau
bởi chúng không có từ thương tích
mà từ những bông hoa sắc màu, háo hức, say mê
đợi mong
kiếm tìm
rực rỡ
giữa lú lẫn
mê cuồng
một lần, những lần hoang tưởng
là anh!
là anh!
không chân dung, quá khứ, ước mơ, tên tuổi
chỉ là một lần để nở,
bật tung hết những cánh hoa
tràn khắp vườn hương nhụy
và để em được gào thét
những tiếng anh không phải là anh
xẻ rạch thịt da ngang dọc
đắm đuối, ngọt ngào.
nghĩa là những vết sẹo
cứ là những cơn mộng du hồ điệp
thao thức bềnh bồng
nhởn nhơ bay níu hoàng hôn rời rã
.
để làm nên vết sẹo
biết bao là ngông cuồng
cám ơn tác giả.