thật kinh khủng sáng nay
tôi nghe có tiếng bom nổ rất lớn ở london
những mảnh vụn văng tứ tung ở copenhagen
một bản tin thời sự
loan báo một cách dửng dưng
mùa thu đã bỏ nhà ra đi
nghe giống như một người đàn bà bị rơi xuống giếng
kêu thất thanh
tôi nhìn quanh khu vực tôi ở
thấy mọi người yên lặng
uống cà phê và đọc báo
chỉ có tiếng máy bay airbus 380 khục khặc trên bầu trời
có tiếng nước chảy trong phòng tắm
tiếng xe đổ rác thì thầm
tiếng đàn piano trong một nhà nguyện vỡ
tiếng tôi chìm khuất
sau khi đánh răng rửa mặt như những buổi sáng khác
tôi mở thêm những website đọc tin tức
tất cả đều loan một tin giống nhau
những tin tức lạnh lùng
không có một cảm xúc
tôi cố gắng lục lọi những cảm xúc để thương tiếc
có cần gì một cảm xúc để thương tiếc
tự mùa thu thương tiếc nó
tôi tự hỏi sao không có ai đi tìm mùa thu
dẫn nó về
như jesus ngày xưa đi tìm những con chiên lạc
dẫn chúng về
những con chiên vẽ nguệch ngoạc lên tường vách rêu
hàng ngàn chiếc lá úa
chẳng có chiếc nào giống chiếc nào
nhưng tất cả đều buồn như lá úa
.