một con bò nhìn buồn, chẳng nói gì
một con vịt bơi ngang, lặng lẽ
một con người mới vừa rời hố thẳm
trở lại tay cầm bông hoa chưa nở
kahlih gibran qua đời đã lâu lắm rồi
mà trên kệ sách vẫn còn một quyển đóng bụi
vườn xưa mây trắng vẫn còn bay
một con ngỗng kêu khan tiếng bên trời
một vài người texas bắn nhau chết trong đêm
trong khi ấy tây úc vừa sáng
một mục sư rời văn phòng
kiểm tra lại quần short mùa hè
một người ôm kinh thánh đi vào sa mạc
chúc phước cho đám trẻ con bụi bặm
làng xóm dơ như bàn tay không
một cọng cỏ trở mình bên suối
một con cá quẫy đuôi trong hồ
vĩnh biệt cuộc sống ngắn ngủn
những chàng trai và những cô gái mặt hồng như táo
lên máy bay về nhà
vậy mà tôi lại nghĩ rằng hôm qua
trời sáng hơn hôm nay
thật ra không phải
buổi sáng ở một vài nơi đã đến chậm hơn
khi người ta rủ nhau dancing trên đường phố
trong bầu trời đầy những lá cờ hiệp chủng quốc
là tôi thủng thỉnh
lội bộ giữa những vườn xưa hoa bướm
nghe tuấn ngọc hát một bài kỷ niệm, rồi chết
chẳng có gì quan trọng đâu em
.