Trang chính » Sáng Tác, Truyện chớp Email bài này

Rồi không gian hoàn toàn yên tĩnh

0 bình luận ♦ 27.09.2010

 

 

 

Không có gì là chắc chắn. Mọi thứ có thể hoàn toàn đảo lộn. Thậm chí chúng có thể rối tung lên. Dây sẽ đứt và bọn chúng sẽ cười vào cái mũi thối của tôi. Vấn đề là ở sợi dây tôi lựa chọn. Nó phải bền và đủ độ trơn cơ bản. Khi chiếc ghế dưới chân đổ xuống là mọi thứ được định đoạt.

Tôi cần một không gian yên tĩnh. Nghĩa là không có một tiếng động nào cả. Tôi ghét những tiếng ồn. Một tiếng còi xe chẳng hạn. Có khi tôi tưởng tiếng còi xe như xé tan trang sách của tôi. Tôi cần sự yên tĩnh. Như dưới gốc cây này chẳng hạn.

Tôi hoàn toàn tin vào sự lựa chọn của mình. Sợi dây tôi lựa chọn khá chắc chắn. Nó được bện bằng những sợi dù nhỏ li ti, nó rất mềm và chính điều này lý giải cho việc vì sao tôi lựa chọn nó. Nó sẽ giảm bớt sự đau đớn cho tôi. Phải, sẽ giảm bớt cho tôi sự đau đớn. Việc kế tiếp là phải lựa chọn một cành cây phù hợp. Ít nhất là nó phải cao tới hai mét hoặc hơn. Bởi tôi sẽ đứng trên một chiếc ghế. Sợi dây sẽ được buộc lên cành cây. Rồi khi chiếc ghế bị xô ngã thế là mọi sự êm thấm.

Tôi nói: “Rụp! Ok.”

Tôi luôn bị lôi cuốn bởi những trang sách. Chúng giày vò và khoét sâu tôi. Chúng dẫn dắt những hành động của tôi. Những con chữ nhỏ bé nhưng không hề rối rắm. Chúng luôn chứa đựng một ý niệm nào đó. Tôi phải khám phá chúng. Tôi thích những ý niệm mơ hồ. Tôi không thích cái kiểu như: “Tớ đã khóc ba lần khi đọc cuốn này” hay: “Bà tớ đã ôm chầm lấy ông tớ khi đọc đến cảnh chia ly của họ trên ga tàu.” Tôi thích những ẩn ý và những vụ việc làm cho tôi có ý đồ nổi loạn. Dù rằng tôi biết nổi loạn là một ý đồ không tốt.

Thế là ổn, mọi việc đúng như dự tính của tôi. Một cành cây vừa tầm, một sợi dây mềm mại, một chiếc ghế chắc chắn. Nhưng trước khi hành động tôi muốn hồi tưởng lại những sự vụ đã qua. Mà tôi cũng chẳng nhớ nổi chúng. Chúng lờ mờ trong tôi. Tôi chỉ biết có một cái gì đó kinh khủng đã xảy ra. Vâng, cực kỳ kinh khủng.

Nói chung là tôi thích những trang sách giật gân. Tôi thích tất cả như một món nộm suồng sã. Tôi thích cái cảnh một gã điên khùng ngồi giữa ngã ba đường và cúi xuống mút vào cái dương vật của mình. Tôi ngấu nghiến và chìm đắm trong những cảnh tượng đó. Tôi thực sự bủn rủn và bị hớp hồn. Đó là những ý niệm, theo tôi, những ý niệm tiềm ẩn. Tôi đam mê những ý niệm tiềm ẩn.

Hình như sau gốc cây có người. Tôi nghe thấy những tiếng loạt soạt. Tôi trèo lên và buộc chặt sợi dây vào cành cây. Một vòng thòng lọng. Tôi ngắm nhìn nó. Tôi đứng vững hai chân lên chiếc ghế. Tôi vẫn còn nghe những tiếng loạt soạt.

Có tiếng ồn. Tôi nghe thấy tiếng động. Một vài chiếc lá đã rụng xuống trên những trang sách của tôi. Có kẻ nào đó trên cây. Tôi nghĩ vậy.

Tôi nói: “Tôi cần sự yên tĩnh.”

Tôi nói: “Đúng rồi, chúng ta cần sự yên tĩnh.”

Tôi nói: “Phải, những trang sách cũng cần sự yên tĩnh.”

Tôi nói: “Sợi dây rất mềm mại và chắc chắn. Nó được làm từ hàng trăm sợi dù nhỏ li ti.”

Tôi nói: “Tôi biết và tôi thực sự cần sự yên tĩnh.”

Tôi nói: “Tất cả rồi sẽ yên tĩnh, không có một tiếng ồn nào cả, thậm chí một tiếng kêu nhỏ cũng không được phát ra.”

Tôi nói: “Đúng, đừng kêu lên. Tiếng ồn sẽ làm nhàu nát những trang sách của tôi. Tôi không thích những gì nhàu nát.”

Tôi nói: “Phải, đừng bao giờ chấp nhận những gì đã trở nên nhàu nát.”

Vấn đề đã được định đoạt. Tôi cho cổ mình vào vòng thòng lọng. Tôi nhắm mắt và nghĩ ngợi một vài thứ. Nhưng tôi không thể nghĩ ra một cái gì cả, tất cả quay tròn. Kẻ bên kia đã im lặng. Tôi thích thế. Tôi lấy hai chân đạp mạnh vào chiếc ghế. Tôi nói: “Rụp! Ok.” Nhưng tôi không nghe thấy tiếng nói của tôi.

Những cành cây rung lên. Chúng bị ai đó giật mạnh. Một sự cố tình ác ý. Rất nhiều chiếc lá lại rụng xuống trên những trang sách của tôi.

Tôi rống lên: “Tao cần sự yên tĩnh.”

Rồi không gian hoàn toàn yên tĩnh.

 

 

 

.

bài đã đăng của Lê Minh Phong

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)