Tặng đại hội nhà văn Việt Nam
Sáng ra quán cà phê,
bị chửi (được khen)
“Ðồ mặt đụ no” – Quá sướng!
Vợ cho
Bồ cho
. . . . . . . . .
Trưa vào tiệm phở,
bị chửi (được khen)
“Ðồ mặt bú lồn”
buồn năm phút!
Lồn đâu bú không! Phải trả tiền
Tiền không có
Mỏ trơ!
Chỗ nào free
Cho xin địa chỉ
Tới liền một khi
Hỡi đấng nam nhi
Hỡi bậc homo nhi
Ai không úp mặt?
Dong tay lên!!!
Tối vào quán nhậu,
bị chửi (được khen)
“Ðồ mặt bú cặc”
sướng mê tơi
Ừ hử . . . !
Xin lỗi – Không quỡn
Bú phải trả tiền
Không tiền xin miễn
Nơi nào free
Cho xin địa chỉ
Tới liền một khi
Hỡi bậc nữ nhi
Hỡi đấng gay nhi
Ai không biết bú . . .
Hèn chi
Quê mùa một cục!
8/2010
.
Bài thơ này ” bất hủ”, tức không bao giờ cũ, không bao giờ xấu, nhưng thiếu…hình ảnh nghệ thuật minh họa
Vì thế, chưa thuyết phục lắm