poems by Czeslaw Milosz
|
thơ Czeslaw Milosz |
Dedication You whom I could not save What strengthened me, for you was lethal. Here is the valley of shallow Polish rivers. And an immense bridge What is poetry which does not save They used to pour millet on graves or poppy seeds
A Poor Christian Looks at the Ghetto Bees build around the honeycomb of lungs, Slowly, boring a tunnel, a guardian mole makes his way, I am afraid, so afraid of the guardian mole. What will I tell him, I, a Jew of the New Testament, Warsaw, 1943 from “Selected Poems”, 1973 |
Lời Tặng Hỡi các anh, những người tôi không cứu được Hãy nghe tôi nói. Hãy cố gắng hiểu lời nói thật thà này, tôi xấu hổ không còn lời khác Tôi xin thề, trong tôi không lời sáo ngữ Tôi nói với các anh có sự im lặng của một đám mây, một tàng cây. Các anh lẫn lộn giữa cái giã từ một kỷ nguyên với cái mở đầu cái mới Cảm hứng hận thù với cái đẹp trữ tình, Dùng bạo lực mù quáng với hình thù hoàn mỹ. Mất trong cõi sương trắng là một thành phố vỡ vụn, Và cơn gió đẩy tiếng rít chim âu đến mộ huyệt các anh Trong khi tôi đang nói. Nước nhà hay người dân? Đồng lõa với lời dối trá chính thức, Bài ca say của kẻ sắp bị cắt cổ tức thời, Bài đọc cho những cô gái sinh viên năm thứ hai đại học. Rằng tôi muốn những bài thơ hay, không cần hiểu chúng, Rằng tôi khám phá, tuy đã trễ, mục đích chúng tốt lành, Và điều đó và chỉ điều đó tôi tìm được cứu rỗi cho tôi Để nuôi người chết giả danh thành những bầy chim quạ Tôi để lại cuốn sách này ở đây cho các anh, những người đã sống, đã qua đời Cho các anh khỏi phải lần khân trở lại thăm tôi.
Bầy kiến làm tổ quanh xương đen Đã khởi đầu rồi đấy: tiếng xé, tiếng giầy chà lụa Đã khởi đầu rồi đấy: tiếng đập vỡ thủy tinh, gỗ, đồng, nickel, bạc, nệm mỏng Tiếng phá vỡ thạch cao, sắt miếng, dây vĩ cầm, kèn đồng, lá cây, quả cầu tròn, và những hạt pha lê Phụt phụt! lửa lưu ly bắt ngọn tường vàng Bắt cháy phừng tóc da người và vật Bầy ong làm tổ quanh lá phổi lỗ chỗ Bầy kiến làm tổ quanh bầy xương trắng Rách tan nào giấy, cao su, vải lanh, da thuộc, vải là Sợi phíp, cập vải, cellulose, rắn da, dây kẽm Hỏa thiêu nóc tường đổ vỡ, nhiệt bám chặt nền nhà Bây giờ chỉ còn đất, lẫn bụi cát, đầy áp chế Và sót lại một cây trơ trụi lá Chầm chậm như con chuột chũi, tên bảo vệ chui khỏi đường hầm, Trán sẵn đeo một cái đèn soi nhỏ đỏ Gã sờ, đếm đám thây người che phủ, rồi chui đi tiếp Gã nhận biết tro người qua hơi sáng lóng lánh Màu quang phổ đặc thù báo đây thây người này, kia thây người nọ Bầy ong làm tổ quanh một dấu đỏ Bầy kiến làm tổ quanh cái chỗ gần thi thể của tôi Tôi sợ, sợ quáng vì gã bảo vệ chuột chũi Gã có mắt sưng húp như một người Trưởng Lão Ngồi suốt đêm dưới ánh đèn cầy Đọc cuốn sách dầy tả hết đầy các loài sinh vật Tôi nói gì đây với gã, tôi, một tên Do Thái của thời Tân Ước Đợi hai ngàn năm chờ chúa Giê Su trở lại lần hai Chỉ có cơ thể dập nát làm quà mời mắt gã Trong đám người làm phụ tủ thần, gã sẽ đếm tôi vào: Những người có bao quy đầu dương vật không bị cắt
04/07 |