- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

Hành Trình Của Eva

 

Ông nói với vợ:
Bà bôi nhọ danh dự ông khi viết truyện về Chủ đề Tình Dục (nhân vật chính luôn luôn là TÔI). Ông gọi đó là truyện có mục đích khiêu dâm (pornographic).

Bà tốt nghiệp cử nhân Báo Chí và Văn Chương Anh ở McGill. Đại học nổi tiếng đào tạo vài nhà văn đoạt giải Nobel Văn Chương và Nhân Quyền. Bà không hành nghề từ ngày ra trường. Lý do giản dị là ông muốn bà chăm sóc gia đình và không nên để chính phủ lấy nhiều thuế khi lợi tức chung của hai người quá cao.

Ông không thích xử dụng máy điện toán.

Đó là một trong những công việc của nhân viên. Cô phụ tá trẻ. Người có nhiệm vụ báo cáo nội dung truyện của bà trên tạp chí và trang nhà Internet.

Họ không ra tòa sau khi to tiếng về vấn đề này.

Li dị là hành động bất lợi gây tổn thương danh dự và nghề nghiệp ngoài xã hội như ông giải thích. Ông cũng lý luận trừ trường hợp đặc biệt như J.K. Rowling. Đằng này viết văn không mang lại lợi tức nào ngoài việc bào mòn con số trong trương mục ngân hàng mỗi khi bà quyết định xuất bản tác phẩm mới.

Ông hay vắng mặt trong căn nhà rộng mênh mông với nhiều lý do khác nhau. Họp. Diễn thuyết. Xoa mạt chược giải trí cuối tuần. Kể cả những lần mời cô phụ tá trẻ đi ăn tối để cám ơn công việc cô đã làm.

Những lúc ấy. Bà tưởng tượng được nhiều đề tài tình yêu sôi nổi. Nội dung truyện đều mang yếu tố chính là Tình Dục và nhân vật nữ thường bị bỏ rơi.

Khi yêu bà. Ông lý luận Tình Yêu đi đôi với Dục Tính mới là tình yêu đích thực để thuyết phục bà lên giường trước khi cưới. Nhưng đã khá lâu viện dẫn công việc bận rộn gây mệt mỏi sau giờ làm việc. Ông không còn lý luận Tình Yêu phải đi đôi với Dục Tính nữa.

Một buổi tối trở về nhà hơi thở đầy cognac. Ông to tiếng nhắc lại điệp khúc về nội dung truyện mới nhất của bà mà cô phụ tá trẻ vừa báo cáo. Thế rồi nồng độ rượu mạnh cầm tay ông tát tai bà một cái. Cũng tối ấy. Sau khi gởi điện thư đến luật sư nhờ làm thủ tục li dị. Bà lặng lẽ nhìn lên màn ảnh máy điện toán đọc lại nhiều lần mẩu thông tin:

…”-Tại Kenya, có làng Ujoma dành riêng cho trên 500 phụ nữ bị xâm phạm tình dục sống với con của họ. Kể từ khi thành lập năm 1990, không một người đàn ông nào được sống tại làng này. Độc lập về tài chánh nhờ trung tâm văn hóa và du lịch, cư dân tại đây có thể làm bất cứ công việc nào họ muốn, và gởi con họ đến trường. Ngoài ra, những phụ nữ sống trong làng này chống đối và từ chối hôn nhân bắt buộc của cha mẹ họ.
-Tại Venezuela, có ngân hàng quốc gia tên La Banmujer. Đây là một ngân hàng mà ban điều hành và khách hàng đều là phụ nữ. Nam giới chỉ có thể mở trương mục và mượn tiền, khi công việc hoặc đề án của họ được điều khiển bởi phụ nữ.
-Tại Brézil, nhà cầm quyền mở những trạm cảnh sát dành riêng cho nữ giới hoạt động, để phụ nữ khai báo mà không mặc cảm xấu hổ, khi bị người phối ngẫu xâm phạm tình dục và ngược đãi đánh đập.
-Tại Cairo, Mexico, Téhéran và Tokyo, đa số các trạm xe lửa và trạm xe điện ngầm có toa dành riêng cho phụ nữ. Nam giới đi sang khu vực này sẽ bị phạt bởi cảnh sát. Và tại Bangkok, có trên 50 xe buýt dành riêng để chở hành khách phụ nữ.
-Tại Anh quốc, có nghiệp đoàn Pink Ladies cabs, rất thành công trong việc chuyên chở đưa rước riêng khách hành phụ nữ. Họ từ chối đưa rước nam giới cho dù được trả thù lao cao.
-Tại Âu Châu như Luân Đôn, Berlin và Zurich, có những khách sạn dành riêng cho nữ giới. Nam giới muốn giữ phòng đều bị từ chối….”

Giọng nửa Tây nửa Việt của đứa con gái cưng trong bồn tắm liến thoắng:

“Maman! bên Africa có đảo nếu girl thích thằng đó thì có quyền hỏi cưới mà nó không được say no. My friend kể ở đảo này, nếu muốn hỏi cưới con trai thì cái con girl đó phải làm food mà thằng đó thích, rồi mang đến nhà nó, tức là hỏi cưới. Maman có biết đảo này tên gì không vậy?. Please! lên Google tìm information dùm con nha. It’s very romantic, right? Merci maman.”

Đám bụi tuyết vẫn lần lượt theo nhau lao vào mặt kính cửa sổ như những con thiêu thân thích ánh đèn màu.

Cơn bão tuyết cuối mùa đông chưa dứt.

bài đã đăng của Lê Quỳnh Mai