Bush
Trước khi rời Việt Nam đi Indonesia, Bush nói với Nguyễn Tấn Dũng, giọng thán phục:
– Xứ sở ngài là một xứ sở tuyệt vời, nơi người dân không phải mất công nói lên những điều họ nghĩ, vừa tốn thì giờ vừa tốn ngân sách.
Đến Jakarta, Bush chỉ vào đám biểu tình la ó chống Bush bên ngoài dinh, nói với Susilo Bambang Yudhoyono, giọng phấn chấn:
– Xứ sở Ngài là một xứ sở tuyệt vời, nơi mà ai cũng có thể tự do nói lên những điều họ nghĩ, để giúp ngài tìm ra những quyết định đúng đắn.
Tối về, Bush tâm sự với Laura:
– Không có nơi nào tuyệt vời bằng đất nước chúng ta, nơi mà ta có thể tự do nói lên những điều mình không nghĩ và tự do nghĩ đến những điều mình không nói.
– Em yêu anh, George!
(12/06)
——————————————————————————–
Kéo
Lúc mới tỏ tình, chàng mua tặng nàng bản nhạc “Tấm ảnh ngày xưa” và cuộn chỉ mới toanh.
“Thời gian bây giờ là trong tay em. Một cuộn là một đời người”, chàng âu yếm nói.
Sốt ruột, nàng bóc tem, bắt đầu kéo. Vui, kéo. Buồn, lại kéo. Chán, kéo. Hy vọng, lại kéo…
Bẵng đi khá lâu, cho đến một hôm. “Tiếc quá anh ơi, cuộn chỉ chỉ còn có một đoạn ngắn. Phải chi…”, nàng than thở.
“Không sao, anh sẽ đi mua cho em một cuộn chỉ mới. Biết đâu…”, chàng an ủi.
Chàng với tay lấy chiếc gậy, ra đi.
Nàng mân mê cuộn chỉ cũ trong tay, lòng bâng khuâng, hóng ra bên ngoài, chờ đợi.
Mải không thấy chàng về.
(12/06)