- Tạp Chí Da Màu – Văn chương không biên giới - https://damau.org -

lost in Tokyo

 

lost in Tokyo

let’s walk with the lights
and the rumblings and hubris
of all things humanly bright
the cacophony of white and red
of yellow and blue
this cloudy night
its shiniest hues
spiked and chilled
the late autumn air
a floating wind caressing the hair,
moving every which way that equates
every direction
without interruption
upon Roppingi Hills, Subuya,
through Shinjuku, Ginza
crying out loud
we are free, rich, stylish and proud
like the Sumida
never mind those homeless
out there in the cold
camping in tents along its banks
trying to mould
their new simple home
(not)-too-far-away-from-home
with meagre possessions
voiding the emotions
only desperation
the two shoe shiners
north of Tokyo station exit
under a tree, quietly showing their bits
a few brushes, two pieces of towels
boxes of not-too-familiar-brand
and non-descript
1000 Yen, a pair
use my service
and you can continue to move
with your shining black shoes
along with the lights
the cacophony of blue and red
of yellow and white
this moonless night
the brightest hues
stepping around the blackness
(of miserable existences)
without
clues

 
cứ đi trong ánh đèn
và những bất bình và kiêu ngạo
của mọi vật sáng nhân tạo
tạp âm của trắng và đỏ
của vàng và xanh
trời đầy mây
những sắc màu tươi nhất của đêm nay
sắc nhọn và giá lạnh
không khí cuối thu
cơn gió bồng bềnh vuốt ve tóc,
xoay vần mọi cách cũng như
mọi hướng
chẳng ngập ngừng
ở trên đồi Roppingi, Subuya,
qua Shinjuku, Ginza
khóc oà lên
chúng ta tự do, giàu có, kiểu cọ và kiêu hãnh
như dòng Sumida
để ý làm gì bọn không nhà
ngoài kia dưới trời lạnh
cắm lều bên bờ
hì hục nhào nắn
căn nhà mới đơn sơ
(không)-quá-xa-nhà
chỏng trơ chút tài sản
trống lốc mọi thứ tình cảm
chỉ mối sầu thảm
hai người đánh giày
phía bắc cửa trạm Tokyo
dưới cây, lặng lẽ bày đồ
vài chiếc bàn chải, hai mảnh khăn
những hộp loại nhãn-hiệu-không-mấy-quen
và khó-nhận-ra
1000 Yen, một đôi
để cho tôi phục vụ
rồi bạn có thể đi nữa
với đôi giày đen bóng lưỡng
cùng với ánh đèn
tạp âm của trắng và đỏ
của vàng và xanh
đêm không trăng này
những sắc màu tươi nhất
bước quanh cái đen
(của những kiếp nghèo)
chẳng biết
gì sất

lạc lối ở Tokyo

bản dịch tiếng Việt của Lê Ðình Nhất-Lang

bài đã đăng của Nguyễn Đức Nguyên