Thùng rác ở California cao tới ngực người lớn. Leo lên nắp thùng rác đặt cạnh tường, bà cảm thấy mặt đất đang di chuyển, hệt như một lần nào bà ôm gói hàng đứng trên toa xe lửa đưa bà vào Hà Nội năm xưa. Những lần ấy, bà nhảy từ trên xe lửa vào thế giới của ông.
“Cám ơn ông phù hộ cho tôi,” bà lẩm bẩm, nghe rêm cặp chân bảy mươi tuổi. Bà đi vòng vào sân trong. Cửa sau cũng khoá. Bà đi tới ngồi xuống một thềm gạch đặt mấy chậu cây. Mấy đứa cháu bà sẽ đi học về trong ít giờ nữa. Năm mươi năm sau, để quên chìa khoá trong nhà khi ra lấy thư, và cửa thì bị gió thổi sập lại, bà nhảy vào thế giới của đám hậu duệ của ông. Và ngồi chờ chúng.
bài đã đăng của Lê Đình Nhất Lang