“Across Kansas”
Xuyên Kansas
Cả nhà ngủ những dặm bằng phẳng đó
nhưng như chuông rền rĩ tới bình minh
tôi lái xe xuống một dải âm thanh,
ngoài tiếng chuông không gì là có thật,
qua thị trấn quê nhà nơi tôi sinh.
Khi băng qua cả một vùng như thế
ta luôn chạm mặt mình: thấy gì chăng
cũng đều về một thực thể, tảng đá
phủ nhận phần còn lại của thế giới.
Chúng tôi tới Sharon Springs và ăn—
Bang tôi còn tối, giấc mộng tôi quá dài để nói.
Ask Me
Hỏi Tôi
Một lúc nào khi dòng sông thành đá
bạn hãy hỏi tôi lỗi lầm đã qua.
Hỏi điều đã làm có phải đời tôi.
Những người đã vào trí tôi thong thả,
người nâng đỡ, kẻ thì ngầm hãm hại:
bạn hãy hỏi tôi đã được những gì
ở tình mê dại thù chất ngất đời.
Tôi lắng nghe hết những điều bạn hỏi.
Rồi bạn và tôi sẽ quay qua nhìn
dòng sông yên lặng và ta chờ đợi.
Dòng nước đó, ta biết, vẫn ẩn mình;
vẫn trở về vẫn đi xa hàng dặm
để giữ vẻ bình lặng trước mặt ta.
Sông trả lời điều tôi muốn nói ra.