Trang chính » Sáng Tác, Truyện chớp Email bài này

Hãy xuất hiện và tô màu giùm tôi, trước khi gió thổi

 

 

 

Tôi quay lưng lại với họ.
Tiếng tù và vang lên và thế là chúng tôi xuất phát. Họ đi về hướng có những dãy núi phía Tây. Tôi đi về phía mặt trời mọc.

Gió bắt đầu thổi mạnh.
Chúng tôi để lại đằng sau lưng mình những dấu chân trên cát. Dấu chân của tôi lún sâu hơn họ.

Họ ném về phía tôi những tiếng chửi rủa:
“Một thằng điên.”
“Một kẻ loạn tâm.”
“Sự hoài nghi sẽ bóp chết hắn. Hắn không phải là một triết gia.”
“Hắn đi về phía mặt trời, hắn không ý thức được sức nóng.”

Tôi vẫn đi về phía trước. Dưới chân tôi cát càng lúc càng nóng.
“Như cả đàn kiến lửa.” Tôi nói.

Họ vẫn tiếp tục ném về phía tôi những lời văng tục. Thỉnh thoảng họ lại thổi lên những tiếng tù và nghe rùng rợn. Gió thổi mạnh và rồi cát đã bay vào mắt họ.
“Hãy giữ đúng hàng ngũ.” Một kẻ nói.
“Gió làm chúng ta mất phương hướng.” Một kẻ khác nói.
“Hãy tìm một cách thức nào đó.” Một kẻ khác lại nói.
“Chúng ta có những sợi dây, tôi nghĩ chúng ta có những sợi dây.” Một kẻ khác nữa lên tiếng.
Rồi họ dừng lại và khoét lên trán mình một lỗ thủng, họ xâu qua lỗ thủng đó một sợi dây. Tất cả họ đều chung một sợi dây.
Họ có cả hàng triệu người.
“Sự bền vững của vô thức tập thể. Cái làm nên sức mạnh của cả một chủng tộc.” Họ đồng thanh.
“Tập thể và đám đông làm nên sức mạnh.” Họ đồng thanh.
“Mạnh hơn gió.” Họ đồng thanh.
“Ký ức chủng loại sẽ mãi mãi cắm rễ trong chúng ta.” Họ đồng thanh

Họ lại ném về phía tôi những tiếng văng tục.
“Mẹ kiếp, hắn chỉ biết đẽo gọt cái thân hình lem luốc của hắn. Hắn đã quay lưng lại với chúng ta. Hắn đi tìm linh hồn của hắn. Bản thể xa mờ của hắn. Hắn là kẻ lạc loài. Hắn là cơn gió độc đối với tất cả chúng ta. Hắn đã đánh mất bản thể tính của chính mình.”

Tôi vẫn đi về phía trước.
Tôi thấy máu và mây.
Tôi thấy răng và tóc dưới cát.
Tôi thấy nụ cười và cả nước mắt.
Tôi thấy những cái miệng không bao giờ mở ra của một vài kẻ nào đó.
Tôi thấy sự cô đơn.
Tôi trống rỗng.
Tôi thấy cả sự đánh đổi của mình.
Tôi thấy tôi khóc.
Nước mắt tôi rơi xuống và tan biến vào cát.

Họ vẫn đi về phía ngược chiều với tôi. Họ dàn hàng ngang. Họ chung nhau một sợi dây xâu qua trán họ. Trong số họ có một vài kẻ bước nhanh hơn cả đàn. Rồi những tiếng thét vang lên:
“Hãy lùi lại và giữ đúng hàng ngang. Chúng tao không dung chứa những kẻ muốn tiến lên phía trước. Vấn đề của chúng ta là tồn tại chứ không phải là phát triển. Hãy nhớ lấy điều đó và lùi xuống. Giữ đúng hàng ngang.”

Rồi họ duy trì đúng hình thức tồn tại của họ.

Một hàng ngang.

Đêm đã xuống và họ ca hát dưới ánh trăng.

Phía tôi không có ánh trăng.
Bởi ánh trăng không dành riêng cho một cá thể.

Ánh trăng là của đám đông.

Tôi vẫn mò mẫm bước về phía trước. Tôi nghe dưới chân tôi có những con rắn, thậm chí rết cũng bắt đầu xuất hiện.
Tôi bắt đầu hát lên những thần khúc. Tôi đi tìm cho mình một chỗ bám víu. Tôi ngợi ca Chaos .
Tôi thấy:
Những lỗ đen
Trống rỗng
Mơ hồ
Vật vờ
Phiêu bạt…

Và rồi tôi nghe thấy những tiếng thì thầm của Apollo:
“Hãy quay lại với chủng loại của mi. Tránh đi sự hủy diệt. Không ai có thể liếm được gót chân của Hemera. Hãy quay về với những rặng núi phía Tây rồi cất lên những vần thơ cũ. Các tiên nữ thơ ca sẽ nhảy múa quanh mi. Bản thể của mi ở đó.”

Nhưng tôi vẫn bước về phía trước.
Họ vẫn đi theo lối hàng ngang.
Sợi dây trên trán họ rung lên mỗi khi họ bước.

Tôi bắt đầu vẽ bức tranh phía trước tôi. Không có họ.
Tôi bắt đầu vẽ bức tranh sau lưng tôi. Có họ.
Tôi vẽ chúng khi ánh bình mình lên.
Tôi vẽ chúng khi thấy mặt trời hồng.
Tôi vẽ chúng trên cát.

Nhưng tôi không biết tô màu.
Có ai đó không?
Một hình nhân hay hai hình nhân dị hợm cũng được.
Thậm chí đến ba hình nhân hay hàng triệu hình nhân cũng được.

Hãy xuất hiện và tô màu giùm tôi.
Trước khi gió thổi.

 

 

 

.

bài đã đăng của Lê Minh Phong

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)