Nguyễn Phước Nguyên
Chúa Nhật
tôi khát khao tình yêu
tôi căng bừng nhục cảm
tôi muốn làm một người đàn bà ngoại lệ
tự do sống
tự do nói
tự do đòi hỏi
tự do buông thả
tự do truy tình
nhưng tôi vẫn câm lặng ngồi bên chồng
nhìn anh và người đàn bà kia
thầm ao ước
thầm nguyền rủa yếu đuối mình
phải chi nhân loại mù lòa
và tôi có thể tự tha thứ mình
khi cùng chồng xưng tội trước Chúa
sáng nay
Đêm Góa Phụ
em thở hơi thở đêm
hơi thở đêm, hơi thở anh
em đưa mình đến thiên đường tự tạo
bằng vuốt ve anh trong ký ức
ngón tay em, ngón tay anh
vẽ da em núi đồi thung lũng
môi em, môi anh
nhưng em không thể tự hôn mình
lưỡi em, lưỡi anh
nhưng em không thể giọng nói anh
đêm con trở mình bên em
gọi ba
và khóc
tiếng khóc con, tiếng khóc em
Đêm Luyến
đêm luồn khắp châu thân
môi hôn tất bật
ngón tay luyến du
lên những đường tim ứa mật
hơi thở vội
nhịp nhàng cùng tiếng thì thào của mưa
ngoài cửa sổ
bài đã đăng của Nguyễn Phước Nguyên
- chút duyên giao ngộ cùng Nguyễn Xuân Hoàng - 10.09.2013
- thơ Nguyễn Phước Nguyên - 06.01.2007
- đồng hành - 18.11.2006
- Căn cước của tim - 18.11.2006
- Chờ bão - 10.08.2006