Lời đầu tiên của bài thơ này là
Tôi khuyên quí vị đừng đọc, hãy Del. ngay đi
(Tôi không chịu trách nhiệm gì sau đó về những cảm xúc hay xung động của quí vị)
1.
Thơ tôi chỉ dành để
đọc
trong khi đi ỉa
Đó là
thời gian
không gian
thuận tiện nhất
thoải mái nhất
để đọc thơ tôi
Nhưng tôi vẫn còn lo
quí vị sẽ gặp khó khăn . . .
Bài thơ sẽ gây những cảm xúc nhất định
ngăn cản sự vận hành cần thiết của ruột
già quí vị
khiến cứt không ra được
quí vị sẽ gặp rắc rối (rặn đỏ mặt tía tai)
Quí vị sẽ quên việc hệ trọng cần làm
Là ỉa – cũng phải toàn tâm toàn ý không
được để sự xúc động xen vào
Quí vị quên một việc tối quan trọng của thể xác
Để theo đuổi một việc thuộc tinh thần không cần thiết – trong sát-na-hiện-sinh
Là quí vị xúc động – vui hoặc buồn hoặc tức giận
2.
Tôi khuyên quí vị
tốt nhất
cũng không nên đọc thơ tôi
trong khi đi ỉa
(Đó là lý do tôi không phát hành thơ in lên giấy – một việc làm có thể gây tai nạn cho lỗ đít của quí vị,
Nếu quí vị vì lý do gì đó dùng giấy (tốt) trang thơ tôi chùi đít. Rất may Da Màu là một tờ báo mạng và thơ tôi chỉ là những con chữ trên màn ảnh vi tính)
Tôi khuyên quí vị đừng bao giờ in thơ tôi lên giấy, đọc trong khi đi ỉa
Thơ tôi chỉ nên đọc trên màn ảnh máy vi tính
rồi quên đi
Và tốt hơn hết
cho sức khỏe thể xác
tinh thần của quí vị
Khi nào thấy thơ tôi thì Del ngay.
24.2.2010
.
Tôi thích bài thơ này vì nó chứng tỏ rằng bất cứ từ ngữ nào cũng có thể dùng trong văn chương được. Tôi cũng thích phong cách viết tự do và không theo quy ước (unconventional) của Dung Nham. Tôi ủng hộ ông.
(14 tuổi – học sinh trường Việt Ngữ Hồng Bàng)
Trong 4 “bình luận”, tôi khoái nhất BL của Vương ngọc Minh. Khoái từ “xáng bạt tai”. Đúng ý tui đó.
Xin cám ơn VNM. Đi một con đường mới thì “phải chấp nhận thương đau” (cải lương một tí cho vui).
Tui sẽ “hầu” quí độc giả Da màu vài bài nữa (nếu qua được cửa ải của Ban Biên Tập). Xin quí vị đừng tưởng nhầm là Da màu thực tự TỰ DO(!) đâu nhé, đứng đắn lắm đấy! Vẫn có CÂY KÉO bén lắm đấy. Rồi sẽ có bài “Bình luận” (đúng hơn là tự bạch) về … Dung Nham.
DUNG NHAM
Thú thật là khi đọc bài thơ nầy may là không phải khi đang ăn. Xin nhà thơ ghi thêm đầu bài là đừng đọc khi quí vị dùng cơm trưa, chiều, tối, ăn lỡ bữa, ăn lặt vặt….nói chung là khi đang nhai.
Tôi đoán sau khi làm xong bài thơ này thì bao nhiêu xú khí trong người của tác giả thoát ra hết theo… thơ. Chúc tác giả làm thêm được nhiều bài thơ có tính chất nhuận trường như vầy.
(Trong góp ý trước tôi dùng chữ không đứng đắn lắm, nên không được đăng. Hi vọng cái này vừa tai BBT hơn)
Lời đầu tiên là:
Tôi khuyên quý vị người nào khác tôi và sắp mắng mỏ tôi thì đừng đọc, còn người nào cùng hội cùng thuyền với tôi và sắp khen tôi thì hãy đọc.
Vì nếu không muốn ai đọc cả thì đăng làm cái gì.
Tôi chỉ giả bộ với bọn kia thôi.
Cao kế. Hihi.
– quả danh bất hư truyền
đọc từ dòng đầu cho đến chữ cuối, có cảm tưởng- bị xáng bạt tai.
và, như vậy, bài thơ [đã] thành công.
.. chúc mừng.
mong đọc thêm sáng tác mới.