Trang chính » Sáng Tác, Thơ Email bài này

tháng hai

 

 

 

mùi mật ong trong phòng,
tôi ngửi thấy ngọt lắm
mùi của tháng hai năm ngoái
của những ngày chúng chảy nhiễu xuống thình lình hơn sấm sét
đang thấm vào phế nang tôi
làm phổi tôi lịm đi
hai buồng phổi vẫn đầy ngập chất ngọt
cho đến hôm nay

cho đến hôm nay
tôi khám phá ra mùi này trong lỗ mũi tôi, bám vào tôi như chất nhầy
nó sẽ ở đó mãi
dù người nào đó đã đi nằm
và mang theo hơi thở, dưỡng chất, không khí, sự ngây ngất của cảm giác, những ý nghĩa của cuồng điên, tất cả những gì có thật và chưa có tên
chưa có tên
không có tên
không thể đặt tên,
không thể gọi tên
vì những cái tên không thể phát âm

nên

ngôn ngữ chỉ để ngửi mùi ngọt
không để nói
chỉ để thấm vào người
không để làm gì khác

ngôn ngữ
lịm đi trong chính nó,
có thật
nhưng không bao giờ nhìn thấy

tháng hai

năm ngoái

mật ong bắt đầu bám vào chữ
tôi đã liếm như tôi sẽ liếm
mỗi ngày
tôi thè lưỡi nếm lại những chữ cũ, tôi miết môi cho ướt những chữ cũ, tôi ngậm miệng nút lại những chữ cũ, tôi nuốt nghẹn đói khát những chữ cũ, tôi nôn ra – hôn lên những chữ cũ
nhai lại những chữ cũ

mãi không cách nào làm chúng hết ngọt

không cách nào làm chúng hết ngọt
không cách nào làm chúng hết ngọt

dù tả tơi, đói, thèm, ngấu nghiến, ham hố, để dành, cất đi, giấu diếm, cám dỗ, nghiền, nuốt

tôi không cách nào làm chúng hết ngọt
tôi không cách nào làm chúng hết ngọt
tôi không cách nào làm chúng hết ngọt
 

oc, 4 tháng 2, 2010 – 2h05 sáng

 

 

 

.

bài đã đăng của Đặng Thơ Thơ

Cancel


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

5 Bình luận

  • đặng thơ thơ says:

    Với Minh Vương: bài thơ có tên tháng hai vì bây giờ là tháng hai, viết vào ngày 4 tháng 2 năm nay để kỷ niệm ngày 4 tháng 2 năm ngoái, là ngày nhận được một bức thư đầy mật ong.

    Với Liêu Thái: ý kiến rất thú vị, cho thấy Liêu Thái đọc thơ rất tinh(quái).
    Cám ơn các anh Bắc Phong, Đặng Thân và một vài độc giả đã gửi email bày tỏ sự thông cảm với những câu chữ kỳ quặc này.

  • minhvuong says:

    “tất cả những gì có thật và chưa có tên
    chưa có tên
    không có tên
    không thể đặt tên,
    không thể gọi tên
    vì những cái tên không thể phát âm”

    Chị ơi, sao chị lại đặt tên bài này là ‘tháng hai’? Xin chị lì xì cho em chút lời mà không lời ạ. Bài thơ lạ quá, cảm ơn chị…

  • Liêu Thái says:

    Cái lạ ở đây không phải là chuyện một người viết văn bổng dưng làm thơ, bài thơ cũng không lạ mấy khi người đọc chịu khó săm soi hoặc soi mói một chút về câu chữ. Mà vấn đề nằm ở chỗ một bài thơ viết về chữ, ý niệm chữ, yếu tính chữ nhưng lại rất đậm chất dục (nếu không nói là tính dục!). Đọc vào, đọc kĩ, soi kĩ, dường như  người đọc dù muốn hay không muốn vẫn thấy mình đang làm tình trong đó – một cuộc làm tình vừa bí ẩn vừa tạo cảm giác hớ hên thích thú, vừa ẩn mật vừa  điêu ngoa khoe khoan “cái sự đời” ngòn ngọt phê phê dẫn dụ đê mê làm da rần tê… và cứ thế càng đọc càng … mê tác giả!

  • Đặng Thân says:

    Đầu Năm Mới đọc bài thơ này thấy thật tuyệt. Cảm ơn chị Đặng Thơ Thơ đã ban cho độc giả những cảm xúc lạ lẫm mà chân thực của sáng tạo. Rất mong sẽ có lúc được hân hạnh viết bài về Đặng Thơ Thơ giới thiệu với bạn đọc trong nước. Năm Hổ chúc Đặng Thơ Thơ mãnh tiến!

  • Bắc Phong says:

    ngửi nếm nhai nuốt chữ
    nôn ra hôn vẫn còn chất ngọt
    mật ong của hồn thơ

    Bài thơ lạ quá! Cám ơn Đặng Thơ Thơ. BP

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)