Trang chính » Chuyên Đề, Giới Tính, Sáng Tác, Truyện ngắn Email bài này

Ký Ức của Người Loạn Tính

để tưởng nhớ Teena Brandon và Lawrence “Larry” King [1]


AlejandroFuentesOlivastilllifefoto.jpgNhật ký của Teena Brandon – 1 tháng 1, 1993

Điều tôi sợ nhất là bị hiếp dâm. Không có gì ghê tởm hơn chuyện một đứa con trai bị hiếp qua một cái cửa mình. Tệ hại hơn trần truồng. Rùng rợn hơn cái chết.

Gọi tôi là Brandon. Teena chỉ là cái họ đeo dính vào mình mà tôi không bỏ được.

Tôi là đứa con trai. Một đứa con trai. Tôi chỉ mặc sơ mi và quần jeans. Tôi đang để dành tiền. Bằng đủ mọi nghề tôi có thể nghĩ ra, ngoài cách rửa chén nhà hàng và đi lau chùi phòng vệ sinh công cộng. Làm những công việc như vầy mà phải lấy băng dính quấn chặt quanh ngực khó chịu kinh khủng. Nhưng tôi cần tiền mua thuốc uống để khỏi có kinh hàng tháng. Nếu có nhiều tiền hơn tôi sẽ đi bác sĩ chích thêm hoóc môn.


Nhật Ký của Brandon Teena – 1 tháng 4, 1993

Hôm qua là mũi chích thứ 10. Tôi sẽ có râu trong khoảng 2 tháng nữa, mình mẩy tôi, ngực nách tôi sẽ lông rậm rạp như Pete Sampras [2].

Bây giờ giọng của tôi đã từ nốt La trầm xuống một nốt Fà rất thấp.

Da tôi thô nháp hơn.

Đi làm một năm nữa tôi sẽ có đủ tiền để cắt bỏ bộ ngực. Tôi sẽ đi tắm biển, ôi tôi thèm biển biết bao. Brandon sẽ đi tắm biển và không ngại ở trần. Brandon sẽ làm được điều nó muốn, bất kể.

Những đứa con gái nói tôi là thằng bồ lý tưởng. Vì tôi biết làm họ sướng. Chúng đòi nhìn cái ấy của tôi. Tôi nói chưa phải lúc, vì tôi vẫn còn kềm hãm được mình, vì tôi muốn giữ gìn cho họ.


Nhật ký của Larry King – 1 tháng 1, 2008

Gọi tôi là Leticia. Tôi muốn thế. Tôi là Leticia, OK! Tôi 15 tuổi. Những đứa con gái trong trường sẽ coi tôi là bạn gái của chúng. Chúng sẽ nói, Leticia thích mặc áo đỏ, bôi môi đỏ, sơn móng tay đỏ. Leticia có đôi giầy cao gót đỏ mũi nhọn mới mua ở Target [3] Chúng sẽ nói, Leticia mới highlight tóc. Chúng sẽ nói, Leticia mết Brandon McIrney rồi. Chúng sẽ nói, Brandon McIrney thật nhiều nam tính, hắn chơi bóng chày, hắn trượt sóng ở bãi biển mỗi tuần. Hắn có yêu mày không?


portraitoftransgenderwoman Nhật ký của Leticia 15 tháng 1, 2008

Đừng gọi tôi là Larry. Tôi là Leticia mà. Tôi muốn hét to lên cho cả thế giới nghe:

L E T I C I A . . .

OK, tôi không biết sợ. Tôi đã chán chuyện phải giống mọi người. OK tôi sẽ nói hết, tôi sẽ làm hết thảy để cho họ thấy tôi không hề sợ. Tôi là gay, tôi biết mình là gay mà, và tôi đã nói thế từ năm lên 10 tuổi. Tôi đã nói thế, trong trường, với cha mẹ nuôi, với cô giáo, với hiệu trưởng, với giám học, với thế giới, bất kể thế giới ấy là gì. Không ai chơi với tôi, tôi bất kể. Chỉ cô giáo Anh Văn hiểu tôi, cô gọi tôi là Leticia lúc chỉ có hai người. Cô nói tôi phải can đảm, phải can đảm hơn nữa.


Nhật ký Leticia – 30 tháng 1, 2008

Tôi phải can đảm bằng sự can đảm của một đứa con trai + sự can đảm của một đứa con gái. Những đứa con trai và những đứa con gái né tôi như tôi mắc một thứ bệnh truyền nhiễm. Tôi cóc cần. Chúng nói những điều xấu xa sau lưng tôi. Tôi cóc cần. Chúng thật may mắn và chúng lấy cái may mắn đó chà đạp tôi. Tôi cóc cần.

Chúng thật may mắn, những đứa con trai con gái đó, vì chúng sinh ra và bằng lòng với cái cơ bản nhất của chúng, trái tim của chúng, tình yêu của chúng. Linh hồn chúng ưa thích thân xác chúng. Chúng thật may mắn, vì vậy chúng không thể tha thứ cho tôi vì tôi kém may mắn hơn chúng.

Cô giáo Anh Văn tặng tôi cái áo đầm nhung xanh của con gái cô. Cô nói, để em mặc đi prom [4]. Tôi thử trong phòng vệ sinh nữ. Vừa y. Cả trường đều thấy, thân thể tôi là thân thể đàn bà. Thân thể Leticia. Da tôi mầu sô cô la, khuôn mặt thuôn, lúm đồng tiền, gò má cao, môi mọng. Như Tyra Banks. Chân tôi dài, dài hơn mọi đứa con gái khác.

Tôi nói với những đứa hay chế diễu tôi: Một ngày nào đó tao sẽ nổi tiếng, chờ mà xem.


Nhật ký của Brandon Teena – 1 tháng 6, 1993

Lana là người yêu mới của tôi, trong cái thị trấn hẻo lánh, toàn những cái đầu thủ cựu, nhìn mọi thứ như trắng và đen, chỉ có vậy. Nhưng mà Lana thì đẹp và đơn giản. Lana không tò mò về tôi.

Lana hay dẫn tôi đi nhà thờ Evangelical.

Ở đây người ta ác cảm với người đồng tính. Nhưng họ tử tế với tôi. Nhưng mà tôi đâu phải là lesbian. Tôi là con trai như mọi đứa con trai khác. Tôi yêu Lana như một người con trai yêu một cô gái. Lana yêu tôi như nó yêu một người đàn ông. Trước tôi, Lana có cặp bồ với gã John Lotter. Nhưng mà Lana thích tôi hơn. Tôi có thể làm Lana sướng gấp trăm lần gã Lotter kia. Lana nói nàng không thích ngủ với nó nữa.

Trong buổi giảng, Lana nói nhỏ vào lỗ tai làm tôi bị nhột: Họ nói mình kìa.

Ông mục sư khoác áo lễ trắng viền chỉ vàng, tóc ông màu bạch kim chải mượt, ông giở kinh ra đọc: “Ấy vì cớ đó mà Đức Chúa Trời đă phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong nhóm họ, những người đờn bà đă đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên.” [5]


Nhật ký của Brandon Teena – 1 tháng 7, 1993

Tối hôm đó tôi yêu Lana theo cách không tự nhiên của ông Phao-lô.

Lana tươm nước tràn trề dưới ngón tay tôi, môi lưỡi tôi. Tình yêu tôi không làm Lana bị đau, bị trầy trụa, bị chảy máu. Lana cũng chẳng cần phải ngừa bệnh, tránh thai, nạo thai, phá thai gì ráo trọi. Lana không sợ có con ngoài giá thú. Tình yêu tôi dành cho Lana bảo vệ nàng khỏi những thứ này.

Đó là tình yêu không tự nhiên mà ông Phao Lô nói.

Tôi nói với Lana, tôi yêu nó bằng tình yêu không chút vị kỷ, vì tôi không cần sướng cho mình, tôi chỉ cần nó sướng. Mỗi lần nó sướng nó la lớn tên tôi ôi Brandon ôi Brandon ôi Brandon! Tôi muốn nó sướng để nó kêu Brandon hoài. Nhưng bây giờ mỗi lần yêu Lana, làm Lana sướng, tôi lại nghĩ tới ông Phao-lô. Ông chui vào những lần âu yếm giữa chúng tôi. Cả ông mục sư cũng tìm cách chen vào. Mỗi lần tôi thè lưỡi liếm Lana một cái thì ông mục sư nói to hơn. Ông nói căn bệnh của họ là một di chứng quái gớm. Cơ thể họ mang hai bộ phận sinh dục và cái nào cũng dị dạng. Đó là tội lỗi. Thứ tội lỗi do tình dục ham muốn quá độ hun đốt. Căn bệnh này, tội lỗi này, do con người tạo ra. Không phải Chúa tạo ra.

Nhưng những lời giảng không ngấm vào tôi. Thật ra thì chúng không đổi được hoóc môn tôi. Không thay được chromosome tôi. Không chữa được định mệnh tôi.


Nhật ký của Leticia 1 tháng 2, 2008

Tôi mặc áo đầm xanh đi học. Bà hiệu trưởng kêu tôi lên văn phòng. Bà hỏi chuyện cái áo đầm xanh. Bà hỏi tôi đi học mà không trang điểm được không? Tôi nói không. Bà nói tôi nên chơi với những đứa con trai, mặc đồ như con trai, vì tôi là con trai. Tôi nói, tôi biết tôi là ai. Tôi nói, bà không thể dạy tôi rằng tôi là ai. Tôi nhìn thẳng mặt bà, và tôi nhớ lời cô giáo Anh Văn nói, phải can đảm, phải can đảm bằng một đứa con trai cộng với một đứa con gái.

Bà hiệu trưởng nói từ nay tôi không được dùng phòng vệ sinh nữ để thay đồ, hay để đi vệ sinh, hay để rửa tay. Bà nói tôi phải đi phòng vệ sinh nam.

Tôi nói, tôi sẽ không bao giờ bước vào đó. Không bao giờ.

Nhật ký của Brandon Teena

– sau ngày 31/12/1993

Tôi thấy Leticia Larry King từ xa. Bằng một cách nào đó chúng tôi biết nhau.

Tôi nhìn thấy nó trước khi tôi chết. Còn nó sẽ nghe lời mục sư giảng về tôi nhiều năm sau khi tôi đã chết rồi.

Họ sẽ dùng tôi làm gương răn dạy nó.

Nó đang ngồi đầu dãy ghế kê ngay sát cửa nhà thờ. Đôi giày bốt màu hồng nóng. Nó mặc áo chẽn hở ngực. Nó đánh phấn có kim tuyến lấp lánh hai gò má. Ai bước vô nhà thờ đều phải đi ngang nó. Lúc ông mục sư bắt đầu bài giảng Pray Away the Gay [6] thì nó đi từ từ lên, tiếng giầy gót nhọn nghiến trên nền đá. Nó đi chậm và trang trọng như thể nó là người cử hành thánh lễ. Cả giáo đường nhìn theo cặp đùi dài màu sô cô la của nó, cái váy ngắn của nó. Nó đến để thử thách họ, thử thách lời cầu nguyện của họ, thử thách Chúa của họ. Nó ngồi ngay hàng ghế đầu, nhìn chăm chăm lên ông mục sư. Ánh mắt nó nóng và dại.

Cả nhà thờ chăm chăm nhìn nó, bị cái khối thịt da mâu thuẫn của nó hút chặt. Họ nghĩ, nó là cái quái thai trước thiên đàng và địa ngục. Chúa không tạo ra nó. Những người đàn ông và những người đàn bà bình thường giao cấu nhau không thể đẻ ra nó. Nó là một phôi thai thụ tinh từ một người đàn ông gay và một người đàn bà lesbian. Họ nghĩ, nó là một thứ đột biến ghê tởm, như vi trùng. Tự nó cấy vào người nó căn bệnh mà kinh thánh gọi là quái gớm. Bệnh loạn giới tính.

Nó làm họ không thể tập trung vào bài giảng. Ông mục sư thì ráng không ghé mắt vào khoảng không gian nó đang chiếm hữu. Ông đang cầu xin Chúa đuổi cái bệnh đồng tính đi. Ông nói anh chị em hãy cùng tôi cầu nguyện để cứu vớt họ. Ông la lên Pray away the Gay, khẩn thiết. Dường như ông có khóc.

Tôi muốn nói, nếu ông muốn cứu vớt nó, ông phải thấy được linh hồn nó trước, cái linh hồn muốn phơi bày bằng phấn son và đồ lót đàn bà. Ông sẽ phải thấy cả thân xác nó, cái dương vật cứng lên khi nó nhìn ông. Nếu ông mục sư muốn cứu nó, ông phải thấy tất cả bi kịch của nó. Ông không thể chỉ nhắm mắt mà cầu nguyện. Hay là khóc. Con trai không được khóc, nhớ chưa, boys don’t cry [7]!


Nhật ký của Leticia – 5 tháng 2, 2008

Tôi yêu ông mục sư. Dù ông nói tôi mắc bệnh quái gớm. Tôi thích nghe ông giảng đạo. Dù những bài giảng của ông xúc phạm tôi ghê gớm. Tôi vẫn muốn nhìn thấy ông. Tình yêu này khó hiểu đối với tôi. Cũng như tôi yêu Brandon McIrney dù tôi biết nó kinh tởm tình yêu của tôi.
Brandon McIrney là một đứa ngạo mạn theo kiểu cách rất đàn ông. Đàn ông một cách cực đỉểm. Tôi chỉ yêu những người đàn ông như thế, đàn ông nhất trong nghĩa thế nào là đàn ông. Những người đàn ông thù ghét dân gay. Những người đàn ông ngoài tầm tay.

Nhưng tôi cần tình yêu của họ để trở thành đàn bà. Trên con đường trở thành đàn bà, tôi phải vượt qua tất cả những trở ngại. Tôi phải tìm ra những khí giới cho tôi, ngoài son môi, ngoài áo đầm, ngoài móng tay sơn đỏ. Tôi cần nhiều thứ khác, tôi muốn có ngực bự, tôi muốn có âm hộ, tôi muốn có kinh nguyệt. Tôi muốn một bữa nào đi học, trong giờ thể dục tôi phải chạy 1 mile  và máu kinh tôi ộc ra thấm đầy quần cho cả trường nhìn thấy.


Nhật Ký của Leticia – 10 tháng 2, 2008

Những đứa con gái đang xôn xao về tháng hai, chúng mong chờ ngày 14 tháng 2, chúng mong chờ một món quà Valentine [8]. Một con gấu bông, một hộp sô cô la, một bông hồng, hay một sự trống rỗng thất vọng. Chúng sống 13 ngày đầu của tháng Hai với những câu hỏi như, tại sao Valentine lại vào tháng Hai, thánh Valentine có thật không hay chỉ là một câu chuyện thêu dệt, ai sẽ là Valentine của mày, nếu nó tặng quà mày có cho nó hôn không, hôn ở đâu, nếu nó không tặng quà mày có cho nó hôn không… Và chúng cười ầm lên.

Chúng hỏi tôi, mày sẽ làm gì, làm gì hở Leticia? Mày có hôn Brandon không?

Tôi nói, tao sẽ hỏi Brandon, will you be my Valentine? Tôi nói, ngày Valentine tao sẽ nằm ngửa trên băng ghế, giờ ăn trưa, và Brandon sẽ nằm đè lên tao, cho cả trường thấy. Chúng ồ lên, thích thú, phản đối, khuyến khích, chúng đều thích Brandon. Tôi biết chúng đang rạo rực. Cơn nứng bất chợt làm má chúng đỏ au. Chúng đang chảy nước. Tôi cũng muốn được chảy nước như vậy, nhưng mà cặc tôi cương nhức.


Nhật Ký của Leticia- 12 tháng 2, 2008

Trưa nay coi phim Boys Don’t Cry làm tôi khóc. Cái tên Brandon  của nó làm tôi khóc. Tất cả những người đàn ông tên Brandon đều có khả năng làm tôi khóc.
Tôi có quyền khóc vì tôi không phải con trai, tôi là một đứa con gái da đen tên Leticia. Tôi xem cuốn phim về một đứa con trai da trắng tên Brandon Teena. Chưa bao giờ có người giống tôi như vậy và khác tôi như vậy. Đứa con trai đó mang thân thể tôi ao ước, và nó thì ao ước thân thể của tôi. Nhưng chúng tôi không đổi linh hồn cho nhau được.
Chúa cũng không giải thích được. 
Tuy Chúa có mặt ở mọi nơi, ngay chỗ giao tiếp giữa thân thể chúng tôi và linh hồn chúng tôi, nơi đó không có Chúa. Không Có Chúa!

Nhật ký của Leticia – ngày 13 tháng 2, 2008

Nửa đêm tôi thức dậy và xem lại đoạn phim cuối đời của Brandon Teena.

Điều mà nó sợ hãi nhất đã xảy ra. Đứa con trai đó cuối cùng đã bị hãm hiếp, qua cửa mình của nó. Nó bị hiếp đúng vào đêm Giáng Sinh. Bọn họ đã tẩy xóa hiện hữu của nó bằng cách lột quần nó trước mặt người tình của nó. Nhìn đi, nhìn đi, Lana, nó là một đứa con gái. Nó không có dương vật. Nó nhồi nhét những chiếc vớ cộm lên để đánh lừa mày và đánh lừa chính nó. Bọn họ bề hội đồng nó, hậu môn lẫn cửa mình, giữa đêm Giáng Sinh trên băng sau chiếc xe. Bọn họ đánh nó, đấm nó, đá nó sau khi trút hết phẫn nộ tình dục vào người nó. Nó không được báo cảnh sát. Nó không có quyền báo cảnh sát. Vì bọn họ bề nó không phải như chúng bề một thân thể giống cái. Cũng chẳng phải chúng thèm khát tình dục với đàn ông. Chúng chỉ rửa sạch một căn bệnh. Nếu chúng bề, chúng đụ thì hành động bề hay đụ không phải vì khoái lạc, mà vì công lý. Chúng nói có kinh thánh làm chứng, đó là tội lỗi, và tội lỗi phải bị trừng phạt. Đó là ý Chúa.

Nó sinh ra là Teena Brandon và nó chết như Brandon Teena. Một sự hoán đổi giản dị như họ và tên, như nam và nữ, như sạch sẽ và tội lỗi, như Chúa và tôi.


Nhật ký của Brandon Teena

sau ngày 31 tháng 12, 1993

Tôi đứng cách Leticia một khoảng cách 15 năm. Tôi thấy nó ngồi khóc vì tôi, lúc này xương tôi đã gần mục, nhưng vết nứt ở sọ vẫn còn, vết dao găm trong ruột vẫn đau xoáy, chỉ có phát súng cuối cùng thì bứt bung, chớp nháng, ngon lành. Chết bằng súng là cái chết hạnh phúc nhất. Nếu có giết người xin giết bằng súng. Đây là lời cầu xin của tôi gửi lại thế giới: cho tôi sống hay giết tôi bằng súng.

Larry sẽ nổi tiếng, như lời nó nói. Người ta đang làm một cuốn phim về nó, như họ đã làm với tôi (và cuốn phim này khiến Lana rất bực bội vì nó miêu tả nàng như hạng Mỹ trắng cặn bã rác rưởi). Chẳng cần dài dòng, chỉ cần gom vài năm trong đời nó, chỉ cần vài ngày cuối đời nó, vào một cuộn băng nhựa chạy chậm trong 2 tiếng, là nó sẽ nổi tiếng ngay. Và tất nhiên cuốn phim phải kết thúc bằng cái chết. Luôn luôn là vậy, để người ta thấm thía một điều gì, cần có một cái chết. Chỉ cái chết mới đánh động được một điều sâu kín ngủ im trong họ.


Nhật ký của Brandon Teena

sau ngày 31 tháng 12, 1993

Cuốn phim sẽ ra mắt vào một ngày Valentine nào đó.

Bối cảnh là sân trường trung cấp thành phố Oxnard [9], những đứa con gái nhận hoa và kẹo, bong bóng và gấu bông từ bạn trai. Sân trường vui nhộn hơn với màu hồng nóng hay màu đỏ rượu, những áo thun in hình trái tim cho ngày Tình Yêu.

Một nhóm bạn gái của Leticia đang chờ nó ở cổng. Leticia sẽ xuất hiện như một trái bom trong sân trường. Leticia sẽ ăn mặc cực kỳ khiêu khích như Janet Jackson [10], sẽ trang điểm như Tyra Banks [11], sẽ làm tóc như Venus Williams [12]. Chúng hồi hợp nghĩ đến lúc Leticia và Brandon hôn nhau, Leticia sẽ nằm ngửa trên băng ghế, và…

Brandon McIrney lúc đó đang đứng với một nhóm con trai trong đội banh. Nó có nét đẹp của con trai Mỹ, da trắng, môi mỏng, mũi hơi hếch, cằm vuông, nét lì lợm. Tụi con trai cũng đang chờ Leticia tới, chọc Brandon vài câu tục tĩu, cười ầm lên. Nhưng mặt nó tỉnh bơ. Brandon nói, tụi bay sẽ không còn nhìn thấy nó nữa đâu. Nó nói dửng dưng. Lúc đó nó cười nhưng mắt nó lạnh ráo, làm cái cười như không thực, như phi lý, như chẳng liên quan gì tới câu nói đùa.

Nhưng Brandon không đùa. Đúng là không ai nhìn thấy Leticia nữa. Leticia không đến trường hôm đó.

Đúng ra là hôm đó chỉ có Larry King vào trường, bận đồ con trai, áo sweatshirt rộng, quần jeans cũ, giầy thể thao ngả màu, không son phấn, tóc bôi gel, chải rẽ. Trông nó rất bệnh, mặt tái xanh, nó nói nó mới nôn mửa. Đêm hôm qua nó thức trắng. Khi băng qua sân trường nó hay ngoái đầu nhìn lại, như có ma đuổi, như bị săn lùng. Trông nó hoảng loạn. Sau tiết thứ nhất, nó lại ói thốc tháo lần nữa, và ói trong nhà vệ sinh nam. Vâng, nhà vệ sinh nam, là nơi trước đây nó không thèm bước vào.

Leticia, what’s wrong? Một đứa bạn hỏi.

Nothing. Nó nói cộc lốc, mệt mỏi. I’ve had enough [13].

Nó và Brandon học chung tiết thứ hai, lớp Anh Văn. Brandon ngồi ngay sau lưng nó. Cô giáo Anh Văn nhìn nó ngạc nhiên, cô muốn hỏi nó nhưng cố kìm lại. Nó chỉ nhìn vào trang sách, trông nó trầm uất, cạn kiệt, như có gì đang hủy hoại nó, dần dần, từ bên trong. Brandon không đọc, chỉ nhìn vào ót nó, ngắm những sợi tóc đen xoăn như bùi nhùi. Khoảng 14 phút sau khi vào lớp, Brandon đứng dậy, rút khẩu súng lục trong backpack. Nó chỉa ngay sọ Larry, chỉ cách nó một sải tay, nổ súng. Larry giật nảy lên. Brandon bắn thêm một phát nữa. Đầu Larry vật xuống bàn. Cô giáo Anh Văn hét lên, Oh My God, What are you doing Brandon? Oh my God [14]!

Brandon quăng khẩu súng trên sàn. Nó thọc tay vào túi áo, ra khỏi lớp, trông nó điềm tĩnh dễ sợ. In hệt như diễn viên đóng xong vai diệt gian, thảy đạo cụ, bước ra ngoài sàn quay. Nó biến mất ở cổng trường. Mọi thứ xảy ra chóng vánh, như bất kỳ đoạn phim hình sự nào, chỉ có một điều khác phim, là không ai thấy máu me gì cả.


Nhật ký của Brandon Teena

sau ngày 31 tháng 12, 1993

Nó chết một cái chết sạch sẽ, không máu me, hai viên đạn nằm trong sọ. Người ta sẽ nói, vì nó chết vào đúng ngày tình yêu, nó chết dưới tay người nó yêu nên máu nó không đổ ra vô nghĩa. Người ta sẽ nói, nó chết để chứng nghiệm lời Chúa Trời: “Nếu một người nam nằm cùng một người nam khác, như nằm cùng người nữ, thì hai người đó đều hẳn phải bị xử tử, vì họ đă làm một sự gớm ghiếc; huyết họ sẽ đổ lại trên mình họ.” [15]. Máu Larry đổ lại trên người nó.

Nhưng tôi thấy trái tim Larry vẫn đi lại trên đường phố Oxnard, lang thang trên những xa lộ California, trái tim nó đập trằn trọc trên những trang dự luật viết cho công lý. Máu nó đang chảy ra ở đó, máu đồng tính, chuyển tính, lưỡng tính, loạn tính…. Không giọt nào chạm được tới thánh kinh.


[1] Teena Brandon (December 12, 1972 – December 31, 1993) và Lawrence “Larry” King (1/13/1993 – 2/13/2008), hai nạn nhân chuyển giới tính bị bắn chết trong hai vụ án kỳ thị và hằn thù ở Hoa Kỳ.

[2] Pete Sampras, vô địch quần vợt Hoa Kỳ với kỷ lục 14 giải Grand Slam.

[3] Target, tên hệ thống cửa tiệm bách hóa cho giới tiêu thụ bình dân ở Hoa Kỳ.

[4] Đêm khiêu vũ của học sinh trung học

[5] Sách Roman 1:26, 27 – Tân Ước

[6] Pray away the Gay, Cầu nguyện cho chứng đồng tính biến đi. Khẩu hiệu nhà thờ Wasilla Bible Church ở Alaska đề cao, nhà thờ mà ứng cử viên phó tổng thống đảng Cộng Hòa Sarah Palin thường đến sinh hoạt và nói chuyện.

[7] Boys Don’t Cry (con trai không được khóc), bộ phim đoạt giải Oscar 1999 về cuộc đời Teena Brandon, dựa trên phim tài liệu The Brandon Teena Story.

[8] Lễ Tình Yêu ngày 14 tháng 2

[9] Oxnard, thành phố ven biển Thái Bình Dương, tiểu bang California

[10] Janet Jackson, nữ ca sĩ nhạc rock.

[11] Tyra Banks, siêu người mẫu da đen Hoa Kỳ.

[12] Venus Williams, danh thủ quần vợt da đen Hoa Kỳ, khi mới xuất hiện hay để tóc thắt bím thành từng chùm nhỏ.

[13] I’ve had enough, tôi ớn quá rồi.

[14] Oh My God, What are you doing Brandon? Lạy Chúa tôi, làm gì vậy hở Brandon?

[15] Sách Leviticus (Lê Vi Ký) 20:13 – Cựu Ước

TransgenderMachinebyAlejandroFuentes

bài đã đăng của Đặng Thơ Thơ

Phần Góp Ý/Bình Luận


Xin vui lòng bày tỏ trách nhiệm và sự tương kính trong việc sử dụng ngôn ngữ khi đóng góp ý kiến. Da Màu dành quyền từ chối những ý kiến cực đoan, thiếu tôn trọng bạn đọc hoặc không sử dụng email thật. Chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với tác giả nếu ý kiến cần được biên tập.

Lưu ý: Xin vui lòng bỏ dấu tiếng Việt để giúp tránh những hiểu lầm đáng tiếc từ độc giả trong việc diễn dịch ý kiến đóng góp. Bài không bỏ dấu sẽ không được hiển thị. Xin chân thành cám ơn.

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)