Triển lãm Joan Brown (1938-1990) tại Viện Bảo Tàng Nghệ Thuật Đương Đại Hạt Orange OCMA, từ 26 tháng 1 – 2 tháng 6, 2024.
Hình ảnh: Yubo Dong- Ofstudio
Với hơn 40 tác phẩm hội hoạ …
Tôi không nhớ được bao nhiêu về ông nội tôi. Chỉ loáng thoáng hình dung tôi mang khăn tang lúc lên bốn hay năm tuổi khi ông mất. Và tôi cũng ít được về bên …
Trong nhiều trường hợp, tính cách nghệ sĩ bẩm sinh của Wlliam Lee Adams được thể hiện như một chiến thuật công kích, làm tăng khả năng tự vệ của anh. Phương pháp có vẻ nghịch lý này đã giúp anh khá hữu hiệu ngay từ thời niên thiếu. Sớm nhận thức được rằng “sống mạnh dạn và chân thật [như một người đồng tính] có thể lôi kéo thêm nhiều người về phía mình hơn là đứng co rúm bên lề.”
Đến với anh người tình, với chiếc hôn nồng nàn
Sẽ chẳng bao giờ tàn
Gần anh đêm nay – Sợ mai kia, tình vút xa bay
Anh gọi điện thoại cho mẹ, không ai bắt phone cả. Hôm sau, anh lấy vé máy bay cấp tốc về thành phố nơi mẹ anh sống, ngay sau khi được báo tin bà qua đời. Khi ấy, người ta đã mở cửa vào nhà và đã đưa mẹ anh đến nhà quàn. Anh vào phòng mẹ, và gần như ngay lập tức nhìn thấy một cái muỗng bạc rơi trên sàn nhà, nằm ở một góc tường.
“Mẹ hỏi cây kơ nia
Rễ cây uống nước nào?
Uống nước nguồn miền Bắc”
Nửa thế kỷ ba dan tràn nước mắt
mẹ tôi vẫn còn trên chiếc xe thổ mộ
đôi guốc mộc quai đen
hai bàn chân chai cứng
khuôn mặt màu da bánh ít đậm nỗi buồn
ngày xưa coi phim cao bồi
ghét người da đỏ – một thời trẻ con
thần rừng thần núi thần non
tháp Hời hoang phế đứng buồn thiên thu
Con người sinh ra để sống chứ không phải để chết. Điều đó là không phải bàn cãi. Thế nhưng, có những hoàn cảnh mà người ta sẵn sàng chết để bảo vệ những nguyên …
Vào giữa thập niên 1980, khó lòng mà nói ngoa về chỗ đứng quan trọng của Milan Kundera đối với nền văn chương Hoa Kỳ hay ở bất cứ nơi nào khác trên thế giới. Sau Kafka, ông là nhà văn Tiệp Khắc nổi tiếng nhất, và tiểu thuyết của ông mang lại tin tức từ xã hội trí thức Đông Âu đang run sợ dưới sự đe doạ của làn sóng áp bức Xô Viết.
You leave our attic
as is or else I’ll tear
open your belly button,
store my grey hairs in there,
Mày để nguyên căn gác
như y vậy bằng không mẹ sẽ
rạch rốn mày,
nhét mớ tóc bạc vào đó,
Vào năm 1912, mẹ tôi rớt từ cửa sổ tầng ba xuống đường Van Eeghenstraat. Mẹ của bà vào phòng, kịp trông thấy đứa bé gái một tuổi đang leo lên bệ cửa sổ và …
Đối với riêng tôi, Kundera là người thầy dậy tôi viết văn, mặc dù tôi chưa bao giờ có cơ hội gặp ông ngoài đời. Tôi sẽ không cảm thấy một chút mặc cảm nào nếu có ai đó bảo tôi viết giống Kundera, lý do dễ hiểu, tôi đọc gần như toàn bộ sáng tác của ông…
Mỗi ngày má đều thấy người ta đến hốt xác chết và đẩy đi chôn. Má đã tận mắt thấy một đứa bé ngồi trên đống xác, và rồi chính nó cũng gục xuống, và chết. Má cũng từng chứng kiến cảnh cảnh sát điên cuồng tra tấn một người phụ nữ vì bà ta đang ăn thịt một đứa trẻ dưới chân cầu.
Tôi không rõ một mảnh da đã bị cắt và cào nát lúc nào khi cảm thấy rát xốn xang và ngứa. Máu đã ngừng chảy nhưng huyết tương tươm ra từ vết cắt và chỗ da rách vỡ. Ngày hôm nay vẫn tiếp tục nóng bức như đã hai tuần nay.
your mind was never going to change was it?
I can see the marks of your maker sewn
between the sinews of your muscles.
có lẽ em không bao giờ đổi ý phải vậy không
anh có thể thấy các nếp hằn của tạo hoá khâu
Trong lúc điều đình với chính quyền[ Ngô Đình Diệm], Nhất Linh chỉ chấp nhận rời khỏi tòa Đại sứ Trung Hoa Dân Quốc nếu có lời cam kết không bắt giữ ông và người bạn của ông là Trương Bảo Sơn. Chính quyền Ngô Đình Diệm đã giữ lời hứa này, nhưng chỉ giữ một nửa: ông Trương Bảo Sơn bị bắt giam vào ngày 12/12/60 đúng một tháng sau ngày xẩy ra cuộc binh biến 11/11/60.
note 6
Kỷ niệm nào anh chị nhớ nhất trong đời?
Trong lớp học tiếng Anh của trại tị nạn, thầy giáo ra câu hỏi, mọi người đưa tay lên, anh Kmah người Êđê kể rằng ngày …
Có mấy cái xác trông rất trẻ bị thép từ mìn Claymore cắt nát mặt, toác ngực. Tôi trông thấy hốc mắt của họ đầy kiến lửa. Những con kiến đồng bò rất chậm vì bụng căng máu. Tôi trông thấy một xác chết miệng há hốc như một con cá đang thoi thóp cố hớp những ngụm không khí cuối cùng. Tôi trông thấy trên lưng vài lính trẻ có những chiếc xẻng nhỏ như những chiếc xẻng thời thơ ấu mẹ tôi mua cho tôi để xúc cát làm bánh cùng lũ trẻ con gái.
Bầy Chim Di Trú gồm bảy bài thơ dài kết hợp lại trong chủ đề chống chiến tranh. chống thù hận, chống cái ác đang liên kết với nhau thành một thế lực đe dọa nhân loại. Điều nối kết bảy bài thơ là hình ảnh và tiếng nói của một con người đi băng qua mặt đất, mang trong tâm tư những hồi ức về một quá khứ êm đềm, và nhờ ánh sáng của hồi ức đó soi đường cho những ước vọng, phương hướng, và hành động. Bảy bài thơ đi chung với nhau tạo thành một trường ca theo kiến trúc riêng của nhà thơ, trong đó các bài hỗ tương nhau về mặt ý nghĩa, hoặc khai triển trên nền suy tưởng, hình ảnh và vọng âm của những bài đi trước
Đứng trên cái gác xép tối đèn nhìn hướng ra ban công, ván sàn từ lúc nào đã bấp bênh, mỏng manh tới mức chỉ một cú dẫm chân quá mạnh là bụi bặm, bụi gỗ rụng như mưa, nơi đây là phòng thờ gia tiên của gia đình tôi những ngày bà nội còn sống, ngày bà mất, bàn thờ chuyển xuống dưới, cái giường của bà đem vứt, cỗ bàn thờ thay thế vào chỗ trống.
Thế nên anh đã có thể hiểu tại sao trong những tác phẩm của em, em né tối đa những chuyện nhuốm màu sắc sexuel, chuyện làm tình, chuyện thầm kín phòng the. Thiệt ra thì em cũng chẳng tử tế, đức hạnh gì đâu. Chẳng qua em đã nghe lời khuyên của nhiều người đi trước lẫn đi sau: Không nên viết về những gì mình chẳng rành rẽ, chuyên môn.
Những con cừu béo ụ, lông dày quắn bện từng lọn, kết thành mảng trông chúng cứ như cục bông gòn trùng trục. Suốt ngày cặm cụi quanh bãi chăn thả gặm cỏ, cả đàn có đến vài trăm con nhưng răm rắp tuân theo sự điều khiển của mấy con chó…
Anh chàng Tử thần mân mê lưỡi hái nằm gọn trong lòng bàn tay. Từ lúc lão Tử thần bị đọa lên cung trăng chặt cây quế mà chặt mãi không xong–chặt tới đâu, cây …
Tại sao nhiều ma thế? Mô thức trong các truyện ma của anh thường khởi đầu trong bối cảnh hiện thực, rồi bẻ hướng vào không khí siêu thực. Có vẻ như anh dùng ma để thoát khỏi ràng buộc của những quy ước trong đời sống, và cả trong chuyện viết–như một lối thoát?
Thể chất xuống dốc theo tinh thần, luôn uể oải, nhọc nhằn, không thể viết tiếp những truyện dang dở theo kế hoạch, tôi không biết phải làm gì ngoài việc quanh quẩn trong nhà, …
[Trong những truyện của Trấn C. Trí,] ám ảnh về sinh-tử mãnh liệt đến nỗi người đã chết vẫn cứ kề cận và trò chuyện, kẻ còn sống đếm ngược để chờ giờ lâm tử. Thậm chí cái số điện thoại đã quá vãng vẫn reo trong cuộc gọi đường dài … Họ … nằm yên đâu đó dưới huyệt mộ trả lời interview theo vận hành của con cơ trên bảng cầu cơ, hoặc hiện hình trong bức ảnh cũ, hoặc từ ngoài mưa bước vào …
Bất chấp cái tình đời nhàn nhạt, cái cảnh đời mài mại, dưới ngòi bút của ông, mỗi mảnh vỡ ra đều có nhịp đập hoan lạc riêng trong chính cái thân phận tan nát của nó.
Đôi lúc muốn một người đẹp để ý tới mình
không gì nhanh hơn là vào trang cô ấy
comment dưới tấm ảnh đại diện:
(thơ dở nhạt nhẽo, ảnh xấu tệ mà còn tỏ ra nguy hiểm)
Bình Luận mới