Thư Tòa Soạn »

25.03.2024

 

Triển lãm Joan Brown (1938-1990) tại Viện Bảo Tàng Nghệ Thuật Đương Đại Hạt Orange OCMA, từ 26 tháng 1 – 2 tháng 6, 2024.
Hình ảnh: Yubo Dong- Ofstudio
Với hơn 40 tác phẩm hội hoạ …

Read the full story »
Chào mừng bạn đọc đến với tạp chí văn chương Da Màu

bài thuốc giải bùa mê thứ nhất

15.06.2007

môi mọng tím bầm những dấu răng
da thịt ấy đã nhàu nhò một dạo
những ghế nệm trong xe không bao giờ khai láo
những bàn tay vò nát ngực căng đầy

Cà Phê Đắng

15.06.2007

Phòng trọ của anh nhỏ như hộp diêm. Ngày anh đưa em về (lần đầu tiên năm ấy), mùi ẩm mốc không khỏi làm em khựng lại vài giây. Phòng gì ngó tối âm u. Phòng gì không có đến một cánh cửa sổ. Người chủ nào mà tàn nhẫn quá như thế này không biết. Em còn nói thêm rằng phòng này mà trọ cái gì, phòng tồn kho thì có! Anh đứng im lặng nhìn em cười.

thiên đường, phía trái

15.06.2007

em có chần chừ, có muốn dợm quá bước chân
tôi sẽ hứa theo em để vẫn được gần
hay em sẽ quay đầu
cho thiên đường nằm sang bên phải

Biển Bắc – thơ #28

15.06.2007

Xuân tháng tư, dường như
xuân đến muộn
lồng trời xanh
úp nắng nhốt chim di
vay lá non, nương cành

Reunion – Gặp Lại

15.06.2007

Cotton candy skies and lined asphalt / Kiss / In impressionistic passion about your form / It is the vague gray halo of rains apart

chừng như quanh tôi / chấp choáng, khi bắt gặp / dưới đôi mày hằn sâu những nếp nhăn / hàng mi quen thuộc

Một Giòng Khói Hương

15.06.2007

Qua cầu tìm mái chùa xưa
Đêm đêm có tiếng chuông đưa lên trời
Tìm tôi với những tiếng cười
Tiếng rơi trên đất tiếng vùi trong rơm.

Nói chuyện với tác giả “Hòa Bình.. Nghĩ gì? Làm gì?”

15.06.2007

Chúng tôi từ biệt anh ra về khi cơn mưa chiều vừa chấm dứt. Anh Nguyễn Mạnh-Côn tiễn chúng tôi ra cửa. Dưới ánh sáng ngoài trời, tôi nhận thấy tóc anh đen hẳn lại. Tôi hỏi hình như hồi đầu năm, tóc anh đã bạc nhiều ở thái dương? Anh xác nhận mới bị đau…

CHIỀU XUÂN

15.06.2007

Cơm chiều đã sôi
Hạt gạo chín rồi một nửa
Còn một nửa
Chờ em !

Quá Khứ Một Lần Nữa

15.06.2007

Y đứng giữa phòng triển lãm nhìn ngó ngu ngơ những bức tranh, nhưng y không trông thấy gì hết, những màu sắc mát mẻ hay nóng sốt kia không ăn nhập gì đến y. Y ngồi xuống một chiếc ghế cao, mở một quyển sách, đọc lướt một dòng chữ. Một cậu bé mười hai tuổi, chết vì buồn. Không tưởng tượng nổi, không thể nào có thể tưởng tượng được. Mười hai tuổi, chết vì buồn. Có phải đó là cái chết của một thế hệ chưa kịp lớn như sự héo úa của một chồi lá chưa kịp xanh hay là cái chết của sự ngu xuẩn và bất lực?

Hành trình của tác phẩm

15.06.2007

Hàm hồ. Đó chính là ý niệm quan trọng, nền tảng mà bạn có thể bắt gặp, bó buộc phải bắt gặp, một cách không thể tránh được, trong mọi vấn đề liên quan tới văn chương (…) Yếu tính của văn chương là không có yếu tính nào xác định dứt khoát, là phủ nhận chính yếu tính, là không có yếu tính nào khác hơn sự hàm hồ.

Giới thiệu sách – Đại Hội Đảo Điên

15.06.2007

Hôm nay, Đại Hội Đảo Điên, một tiểu thuyết trào phúng dài gần 300 trang, đến tay độc giả với những bối cảnh, cấu trúc, bố cục hoàn toàn khác biệt..

Chuyện xẩy ra khi bức tường Berlin vừa bị phá đổ. Một số lớn chính khách Việt Nam hải ngoại tự thấy mình mang một sứ mệnh thiêng liêng là phải nắm ngay vận mệnh nước Việt Nam ” Hậu Cộng sản ” Các chiến sĩ này rất khác nhau về tư tưởng nhưng rất giống nhau về khả năng nắm chân lý. Chính sự giống nhau này đã gây nên những cuộc chiến vừa hung liệt vừa ngẩn ngơ nhất giữa các nhà cứu nước.

Đi tới cuối đường, rồi … (kỳ 12)

♦ Chuyển ngữ:
15.06.2007

Ít nhiều dì cũng đang được hưởng một thứ tự do khác, độc lập trong cái gác xép bé xíu ở giữa một thành phố xa lạ. Cho mình là người có vai vế lớn, dì tự nhiên thoải mái. Tôi cũng muốn dì hòa đồng với chúng tôi. Nhưng tôi không thích dì ở nhà mà không mặc áo lót.

Mối Tình Màu Hoa Đào

15.06.2007

Anh nói thế, có nghĩa rằng màu hoa đào của tôi chỉ là màu bịa đặt. Rằng người con gái đẹp, người con gái tôi yêu tha thiết, mà tôi trở về tìm ở ngôi nhà bỏ không đường Quan Thánh, người con gái mà tôi đã vượt qua bao nhiêu phòng tuyến để lại gặp một lần … cả người con gái ấy cũng bịa đặt hay sao?

Tháng Năm đẹp tuyệt trần ai

15.06.2007

đứng cuối gió – ngó theo
đường bay của từng bầy – trăm
con ong vàng về tổ – nơi
hương phấn – màu hoa này

Nghĩ Trong Một Xã Hội Tan Rã (#28)

15.06.2007

Trong những năm đầu, Việt-Nam Cộng-Hòa có nhiều hy vọng phát triển và thắng thế trong thứ chiến tranh lạnh với Việt-Nam Dân-Chủ Cộng-Hòa. Nhưng vì kém nhìn xa trông rộng, vì ham hưởng lợi, những người lãnh đạo miền Nam trong đó có hai ông Nhu Diệm đã để xã hội trước vốn đã chẳng tốt đẹp gì, nay dần dần trở thành một xã hội đầy bất công và bạo lực thối nát

giới thiệu Ốc Mượn Hồn

15.06.2007

Cuộc sống này có lẽ đã nhiều phiền hà và phức tạp lắm rồi. Tôi không muốn những câu chuyện tầm phào của mình ghi lại hoặc là khơi dậy những ấn tượng muộn phiền trong tâm khảm của độc giả dù chỉ là một vết chấm đen bé tí ti như hạt bụi.

ĐẤT THÁNH

15.06.2007

Họ dừng chân dưới một bóng cây. Ông nhà thơ gỡ ba lô xuống, mở ra lấy bịch thịt chó với đầy đủ gia vị và một chai rượu đế bày ngay xuống đất. Cũng ngay lúc ấy một đàn chó xuất hiện, chúng ngồi đầy trên sân khấu. Sân khấu quay. Đàn chó quay quanh bữa tiệc của hai người

Nhạc và thơ Phật Giáo phản chiến

15.06.2007

Ước vọng của TCS là tất cả có được ’một đời sống không mang thù hận’. Như trong kinh Bát Đại Nhân Giác, rất khó mà không ghét kẻ thù của mình. Nhưng nhớ đến lá thư của Nhất Hạnh gởi cho Martin Luther King: kẻ thù ta đâu có phải là người!

Đọc “Bình thủy 1969” của nhà văn Trần Mộng Tú

15.06.2007

Giọng văn mạch lạc, ráo hoảnh của chị trong suốt cả bài viết đã khiến cho tôi cảm thấy đau đớn khốc liệt gấp bao nhiêu lần nếu chị dùng lối diễn đạt để làm bi kịch hóa câu chuyện. Những cảm xúc, những sự kiện xảy ra từ lúc chị hay tin chồng chị qua đời, diễn tiến trong lúc đi nhận xác anh, cho đến đám tang của anh, kết thúc bằng ngày trở về thăm lại quê hương và thăm nơi yên nghỉ cuối cùng của anh đã được chị kể lại một cách chậm rãi, tĩnh lặng đến mức nghẹt thở.

Những Bí Ẩn về chị Nhàn

15.06.2007

Một cuối tuần đầu tháng Tư 75, chị Nhàn đi biệt từ tối thứ Bẩy đến qua đêm Chủ Nhật. Thỉnh thoảng cuối tuần chị được bà ngoại hoặc mẹ tôi cho “nghỉ phép,” nhưng chưa bao giờ chị đi qua đêm cả, nói gì đến hai đêm. Mọi người trong nhà chúng tôi lao nhao nhưng không ai đi gọi cảnh sát. Bà ngoại tôi nói, “con hộ pháp đó thì ai làm hại được nó.” Mẹ tôi bảo, hay nó là gián điệp vi xi không chừng.

Duyên Anh – Qua Cái Nhìn Của Một Người Đọc

15.06.2007

Nhưng may làm sao, ít lâu sau ông Nguyễn Vỹ làm báo Thằng Bờm, rồi sau đó có báo Tuổi Hoa, rồi Ngàn Thông của Quyên Di và Tuổi Ngọc của Duyên Anh. Hầu hết chúng tôi thời ấy đều đọc và mê truyện của Duyên Anh có khi hơn cả Kim Dung, hay Quỳnh Dao cũng là những tác giả ăn khách thời bấy giờ.

Chiếc mũ

15.06.2007

Một sự biến như thế là có thể quên được. Không tức thì. Nhưng sẽ có lúc. Quả thực tình thì toàn bộ là do lỗi nơi hắn. Hắn nghĩ. Hắn đã chểnh mảng. Có …

Trang Giấy Và Lọ Mực

15.06.2007

 
Không biết từ lúc nào anh lọ mực hiển nhiên trở thành bạn tri kỷ của cô trang giấy. Khi buồn bã cũng như lúc hoan hỉ, lọ mực xuyên qua cây bút trút tâm …

Đối thoại giữa Sài Gòn và một thành phố xứ sở sương mù…

15.06.2007

 

– Thành phố mang tên Bác mấy hôm nay nóng khủng khiếp anh ạ.
– Bao nhiêu độ mà kêu ầm lên thế, cô em?
– Anh đã không tưởng tượng nổi thì đừng có vội chê …

Dạy Con

15.06.2007

 
Đất nước đang thời kỳ mở cửa, như bao nhiêu người khác, một dạo đã cố gắng ra đi cho bằng được, giờ gia đình anh chị M. cũng cố gắng phải về bằng được.
Mà …

Lust for Light

♦ Chuyển ngữ:
15.06.2007

 
translation by nguyễn đức nguyên
from the original flash story ‘mê nắng’ – damau #25

He started being passionate about sunny days after his release from the education camp. Almost everyday, if it was not raining, after …

Wine Daughter

15.06.2007

 
March 20, 2003. It was the day America declared war on Iraq. The biggest loss of my life also occurred on that day – my father stopped calling me his “wine daughter”.
I first heard my …

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)