Thư Tòa Soạn »

16.04.2024

 
 
 
Tam Đảo 04-14-2024
(Đinh Từ Bích Thúy chế biến từ ảnh Đặng Thơ Thơ chụp Noguchi Garden, Pacific Arts Plaza, Costa Mesa, California)
Lịch Trình Trong Tuần
“Ai Vượt Cạn, Ai Trầm Mình Giữa Quen và …

Read the full story »
Chào mừng bạn đọc đến với tạp chí văn chương Da Màu

Một nơi để viết

7.09.2009

Phòng hơi tối, ánh sáng như trong những hình chụp nghệ thuật, luôn luôn chiếu từ một góc nào đó ra, đi từ đậm qua nhạt, rồi loãng vào một vùng không khí lơ lửng giữa phòng. Đồ đạc thì hầu như cố định, hình dáng không quá rõ rệt làm cho thô thiển,

giấc mơ không có trong sự thật ♦ dấu xuân

7.09.2009

tôi mơ thấy mây vàng
quấn khăn lên mái mộ
và những cụm xương rồng

Vĩnh biệt nhà văn Nguyễn Thụy Long

5.09.2009

… Hai giờ rưỡi sáng, tôi đạp xe đạp vào phi trường tiễn mẹ. Phi trường đêm ấy lồng lộng gió. Tiễn mẹ đi đêm ấy, tôi linh cảm thấy không bao giờ còn được gặp mẹ nữa. Dáng cụ xiêu xiêu đi vào phòng cách ly, cụ lại dúi cho tôi những đồng tiền Việt Nam còn sót lại trong túi, như hồi mấy chục năm về trước…

Người xây lò

4.09.2009

Một kỷ niệm khi nghĩ đến khiến chảy nước mắt, nhưng chỉ nên khóc thầm thôi, anh khóc thật thì bị mang tội phản động đấy, liệu cái thần hồn. Tư tưởng anh lệch lạc anh có thể được đi học tập cải tạo mút mùa Lệ Thủy, khi nào anh học tập tốt nhà nước khoan hồng cho anh về sum họp với gia đình. Anh chọn cách sống nào thì chọn, tôi chọn làm thinh.

Quasimodo

4.09.2009

Đã 15 năm qua rồi, tôi không gặp lại Quasimodo lần nào. Không biết y còn tồn tại trên thế gian này không? Giấc mơ tự do của hắn không hoang tưởng thì đi đến đâu rồi. Sân trường đại học Văn Khoa, bãi cỏ Thư viện Quốc Gia nay không phải nơi dễ ra vào.

Khóc Nguyễn Thụy Long

4.09.2009

Chia tay nhau lũ người lận đận
Nhìn nhau buồn chẳng nói năng chi
Cùng một kiếp thương vay khóc mướn
Được thua gì rồi cũng phải đi
Cuộc thế trăm năm là vậy đó

Chiến tranh vẫn quẩn quanh

4.09.2009

Cô nhân viên nhà băng áo cổ chẻ khoe ngực lót ren
gâm vào mắt anh những tin nhìn thách thức.
Anh bạn học nghệ sĩ gàn khoác bộ com lê nhàu từ Salvation’s Army

Saigon những năm 60

4.09.2009

Những con đường mang tên cổ nhân
Lê Lợi Quang Trung Hàm Nghi Duy Tân
đêm không ngủ xuống đường đọc Hịch Tướng Sỹ

Where’s My Soul

3.09.2009

The Dalai Lama said that if I look at you superficially, we are different, and if I put my emphasis on that level, we grow more distant. If I look on you as my own kind, as human beings like myself, with one nose, two eyes, and so forth, then automatically that distance is gone…”

Linh Hồn Tôi Đâu

3.09.2009

Đức Đạt Lai Lạt Ma dạy rằng nếu tôi nhìn bạn với ánh mắt thiển cận bề ngoài, hai chúng ta thật khác nhau. Và nếu cứ tập trung ở mức độ đó, hai chúng ta lại càng nhích ra xa hơn. Nhưng nếu tôi nhìn bạn như cùng nòi giống con người, với một cái mũi, hai con mắt, và cứ thế, thì tự động cái khoảng cách đó mất đi…

Nhà mình không có vườn ♦ Mệt

3.09.2009

Anh sẽ làm thơ như kẻ quê mùa gieo hạt
lúa nứt chồi gốc rạ
sự sống nảy mầm trên cái chết

Ngũ ngôn: Mồ Hư Không

3.09.2009

Là cô liêu chói chang
Tinh âm buốt hết nàng
Nằm chết xanh Tuyệt Đối

Phía Bên Kia Đường

2.09.2009

Vậy mà vẫn có những đêm không vì một duyên cớ nào hết tôi thức giấc, nằm yên lặng trong bóng tối, rình rập. Đợi khuya tàn bắt sống một chiêm bao… Câu thơ gai góc, sắc cạnh nằm vắt ngang giữa một bên là điều đã thuộc về quá khứ và phía bên kia, cái cố gắng tuyệt vọng để chối bỏ thực trạng đó. Và sớm hay muộn, tôi biết mình sẽ phải bước qua chiếc cầu gai góc kia ít nhất một lần.

Cadillac Squawk

2.09.2009

buớc chân người rộn rịch
leng keng đồng hào lẻ trên sàn xi bóng của phòng thiền
âm thanh xe ồn ĩ trên bờ 85

Tan

2.09.2009

Đêm tan –
Trả lại sinh linh sự sống, ngày phục sinh, bình minh tươi nguyên sau những mệt nhoài hoan lạc. Khai sinh vô số cơ cầu, một vòng tròn mới của chiếc kim đồng hồ khởi nguyên về phía vectơ vô cực triệt tiêu.

nằm mơ thấy mình

1.09.2009

Những cặp mắt ấy còn ghê gớm hơn là ngàn lời nói. Những cặp mắt làm mình phải nhắm mắt lại, vơ vội lấy cái mền để che vội hai tấm thân trần trụi, nhưng chẳng còn cái mền nào để che, họ lấy mất hết rồi. Nhưng che làm chi, cái đáng che là nỗi xấu hổ thì không thể che được. Và ước ao được chết.

Cuộc đối thoại từ quá khứ

31.08.2009

Lúc này đây chính là lúc cái nhìn vô vọng thực tiễn như vậy thật sự kinh khủng nhất đối với chúng ta, vì hơn bao giờ hết, đất nước đang đứng trước những nguy cơ chồng chất mà hy vọng duy nhất chỉ còn biết đặt vào một phong trào trí thức dấn thân, mang nặng bản chất dân tộc và trọng liêm sỉ.

Tóc Trắng

31.08.2009

Trên bãi Parking rộng mênh mông, xe đậu tràn ngập dưới bầu trời nắng bao la, chỉ thoáng một chốc, bóng dáng của Hưng xa dần rồi mất hút khỏi tầm nhìn của mình rồi. Hưng! Hưng! Mà gọi làm gì nữa? Anh cũng giống như em, phải không Hưng, cũng là một kẻ lạc đường. Em đang tìm thấy con đường đi, trong khi anh cứ lang thang. Để thất lạc nhau!

thơ Cao Thoại Châu

31.08.2009

Sáng nay trở về
Không, con voi rừng lại ra đi
Theo đoàn người mãi võ Sơn Đông
Đi một nơi nào vô vọng
Vĩnh biệt Ban Mê
Thành phố xanh và tiếng gà dậy sớm

GIỌT NƯỚC MẮT MÙA VU LAN

29.08.2009

Ngày còn bé, cứ đến mùa Vu Lan, tôi thường lên chùa để được cài một bông hồng lên áo, để cảm thấy niềm hạnh phúc rằng mình đang còn Mẹ. Năm nay, lại thêm một mùa Vu Lan nữa mà tôi không được gần với Má tôi. Người vẫn còn đó ở nơi “quê nhà xa lắc xa lơ”, nhưng sao đến mùa Vu Lan năm nay, tôi lại có cảm giác nghẹn ngào như đang cài lên áo mình một đóa hoa màu trắng.

Vu Lan

29.08.2009

Vu Lan
Cơn gió thoảng
Mưa ngâu mượt trên nón lá
Chân trần bước xa
Hương trầm níu lại
Trên sông lênh đênh
Mù khơi

Mong manh như những giọt sương

29.08.2009

Có thượng đế hay không, chẳng ai biết. Nhưng có lẽ chính ngài cũng ghét sự nhàm chán, sự lặp đi lặp lại. Chính thượng đế thỉnh thoảng cũng xóa bỏ một vài thiên hà, công trình do ngài sáng tạo lên… Nhưng xóa bỏ cũng vẫn là sáng tạo. Chẳng có thiên hà nào biến mất, chúng chỉ thay đổi vị trí và do đó mà có tên gọi khác trong vũ trụ mà thôi.

Nghiêng tai kỳ diệu

29.08.2009

Rằng nghe nổi tiếng cầm đài/ Nước non luống những lắng tai Chung Kỳ… Không đạt đến trình độ Chung Tử Kỳ nhưng lẽ ra chúng ta phải ráng chuẩn bị đón nhận những trao gửi của kẻ sáng tạo được chút nào hay chút nấy. Kim Trọng trước khi gạ người đẹp đàn cho nghe chắc cũng sửa soạn trà nước hương trầm. Không khí như vậy ắt tiếng đàn sẽ réo rắt nỉ non thêm. Mọi thái độ ngược lại sẽ chẳng giúp gì cho lỗ tai trâu của chúng ta.

Mạn đàm về Khổ đế trong hai câu thơ đầu của Truyện Kiều

28.08.2009
38

Ngôn ngữ nước ngoài không thể khai mở, thể hội viên dung thái thậm cái hồn thơ lái láng của những hư tự trong tiếng Việt của Nguyễn Du. Vì thế, cái lý vô thường ẩn sâu trong lòng vũ trụ từ thiên đàng cho đến hỏa ngục đã bị vùi chôn giữ đống tuyết lạnh lùng băng giá của ngôn ngữ Tây Phương duy lý khô cằn.

Thi pháp thơ Hàn Mặc Tử qua "Mùa xuân chín"

28.08.2009

” Ngày mai trong đám xuân xanh ấy… có kẻ lấy chồng, theo chồng – sẽ không còn sự vô tư, nhàn nhã mà đi dạo mùa xuân như thế nữa! Ý nói: “bỏ cuộc chơi”/- Nhưng câu thơ chưa hẳn đã phải là nuối tiếc cho cô thôn nữ kia, mà chính trong lòng thi nhân đang nuối cảm? Bộc lộ một tâm trạng bâng khuâng, hiu hắt, có phần xa xót [cho chính mình.]

Chùm thơ tháng Tám

28.08.2009

Đất nước hình gì, không nhận ra
hình cong chữ S, ải Nam Quan
vằn vện phấn son kẻ chì mắt đồng tính
lem luốc mấy cái mặt con buôn tí tởn

Vũ khí

♦ Chuyển ngữ:
28.08.2009

Tôi dùng một mũi tên để giết con nhện.
Tôi dùng cuốn tóc điện để ủi con sâu.

Còn những con kiến tôi gọi không chiến

CHU VƯƠNG MIỆN VỚI NIỀM KHẮC KHOẢI TÂM LINH

27.08.2009

Chu Vương Miện là một trong những người còn làm thơ văn trên đất khách, còn làm kiếp tằm ép xác nhả tơ vì con chữ quê nhà; anh là người giữ lửa đáng trân trọng. Có nhiều thi sĩ nổi tiếng thời trẻ, lớn lên họ im tiếng? Có lẽ họ đã thỏa nguyện. CVM ở tuổi 68 vẫn lặng lẽ chống chỏi với cơn đau trần thế một cách dũng cảm để viết và viết…

@2006-2023 damau.org ♦ Tạp Chí Văn Chương Da Màu
Log in | Entries (RSS) | Comments (RSS)