

Đêm, hoa hồng và chiến tranh
Ý nghĩ như cánh bướm đêm
Múa dậy trong đầu tôi
Rắc phấn hương lên vùng tối tăm
Tôi nhắm mắt
Những giọt sương rùng mình hóa thân
Thành đàn mỹ nữ khóc lang thang
Thân thể tôi lạnh buốt tiền kiếp
Tôi nôn ra nỗi cô đơn của mình
Không thể nào trốn chạy khỏi sự đa cảm
Cây liễu trong đêm bên ngoài song trăng
Ôm lấy tôi bằng những cánh tay nồng nàn
Ai đó gõ cửa
Hay là mưa câm
Tôi đi trên những vết máu phù sa
Trong đêm
Để đến với những mảnh đất đang xảy ra chiến tranh
Hiện thực đốt cháy da thịt
Người bạn Kazakhstan gục đầu bên cửa sổ phòng học
Nghe tin tức buồn thảm về đất nước mình
Ai đó bắn súng vào nỗi buồn
Tôi quỳ xuống trước trang sách đầy vết đạn
Khi nào Chúa sẽ mang đến tin mừng?
Tôi nằm dưới chân Người hằng sáng
Nỗi buồn đánh thức
Những ngón tay đang ngủ trong đêm
Tôi lắng nghe từ những góc khuất
Thân phận người đang rên xiết
Màu hoa hồng vẫn đỏ bên đường
Bình an và đau thương.
.
bài đã đăng của Nguyễn Thị Thúy Hạnh
- chùm thơ Nguyễn Thúy Hạnh - 12.04.2017
- Và ngồi một mình * Chiều tàn - 02.12.2016
- Chớm một giọt kinh - 30.08.2016
- Đêm Mông Tự - 14.03.2014
- Mỹ dạ ngâm ♦ Cánh diều tình - 26.02.2014
- Mùa xa vẫy gọi ♦ Nhạc tranh ♦ Nhan sắc - 13.11.2013
- Gương mặt em - 08.11.2013
- Đêm, hoa hồng và chiến tranh - 01.11.2013
- Đêm viết ở Bắc Kinh - 28.10.2013
- Du xuân ca - 17.02.2011
- Giải thoát tuyệt đối ♦ Bức thư gửi… - 06.12.2010
- Thương em Hà Nội nắng ♦ Phòng trống đêm ba mươi - 20.08.2010
- Gác nhỏ ♦ Bài thơ về tuổi thanh xuân - 03.08.2010
- Mặt nạ ♦ Trong nỗi đau rùng rợn - 29.07.2010
Phần Góp Ý/Bình Luận